"Cậu đúng là thấy sắc quên bạn, hi vọng Chu Dân cũng đối xử tốt với cậu như thế, được rồi, xem ra bữa cơm này cậu cũng không ăn được nữa, đi tìm anh ta đi.”
Kỷ Hi Nguyệt không muốn nói quá nhiều, kiếp trước cô cũng biết Trần Mạnh Mãn quan tâm đến Chu Dân như thế nào, nếu không cũng sẽ không bị lừa trắng trợn như thế.
Đây là mối tình đầu của Trần Manh Manh, vậy mà kiếp trước lại phá hủy cuộc đời cô ấy.
Nghĩ đến cô bạn thân luôn lạc quan và đáng yêu của mình, vì một kẻ cặn bã như Chu Dân mà phải trả giá bằng cả cuộc đời, trong lòng cô lại hận Chu Dân đến nghiến răng nghiến lợi.
Cuối tuần cô nhất định phải ngăn cản, nhưng mà làm thế nào để ngăn cản bây giờ?
“Tiểu Nguyệt, tớ xin lỗi. À đúng rồi, vừa rồi cậu đánh Ngụy Tiêu Tiêu tàn nhẫn như vậy, liệu cô ta có ôm hận trong lòng muốn trả thù cậu không?” Trần Manh Manh vẫn rất lo lắng cho Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt mỉm cười nói: "Cậu cho rằng nếu mình không đánh thì cô ta sẽ không ghi hận chắc? Loại người như thế chỉ có hung hăng với cô ta thì cô ta mới biết đường mà đàng hoàng!”
Trần Manh Manh nghĩ chắc do cô ấy quá yếu đuối nên mới bị dọa thôi, nhưng mà ánh mắt của Ngụy Tiêu Tiêu khi rời đi quả thật quá đáng sợ.
“Tiểu Nguyệt, thật xin lỗi, cậu đã giúp tớ mà còn làm liên lụy đến cậu.” Trần Manh Manh nắm lấy tay cô.
“Được rồi, đi nhanh lên một chút, bạn thân còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-cuc-sung-vo-truoc/1515488/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.