Kỷ Hi Nguyệt lẳng lặng nhìn Trần Thanh, nói: "Nẻ tình đồng nghiệp, lần này tôi sẽ coi như anh bị mê muội mà hồ đồ, nhưng anh Trần, tâm tính là thứ cần phải nuôi dưỡng, bạo ngược không thể giải quyết bất cứ vấn đề gì, cuối cùng cũng chỉ hại người hại mình mà thôi."
"Tôi hiểu, Vương Nguyệt, lần này là tôi thật hồ đồ, trong nhà tôi còn người già trẻ nhỏ, tôi thật đúng là hối hận cũng không kịp, thực xin lỗi, thực xin lỗi." Trần Thanh lại cúi đầu 90 độ một lần nữa.
"Được rồi, vậy thôi." Kỷ Hi Nguyệt không muốn nhiều lời, lập tức về vị trí, cũng không sang phòng lão địa bên kia nữa.
Trần Thanh nhìn cô một cái, lập tức trở về chỗ ngồi của mình, bắt đầu điều động vị trí, Tào Quang và Chu Lê trở thành trợ thủ đắc lực của anh ta.
Cố Du Du vốn ngồi bên cạnh anh ta, cũng bị điều động nên rất không vừa ý.
"Anh Trần, đây là người mới lão đại đưa cho anh?" Cố Du Du hỏi.
Trần Thanh nói: "Lão đại là cho tôi thêm một cơ hội nữa, sau này hai người này sẽ cùng một tổ với tôi."
Cố Du Du mím môi, nghĩ thầm, cô ta còn chưa có tổ đâu, người chăm chỉ như cô ta lại không có trợ thủ, chỉ có thể dùng chung nhân viên với mọi người, không có đội ngũ chuyên môn, thật tình cảm thấy rất đáng thương.
Luận công trạng, cô ta không sánh bằng Vương Nguyệt, nhưng cũng xếp vào hàng thứ 2 chứ!
Nghĩ tới đây, Cố Du Du nhìn xung quanh, phát hiện vị trí đối diện Kỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-cuc-sung-vo-truoc/1515477/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.