Anh ta vốn đang ngồi ở trên ghế dựa, dựa người ra sau, vừa thấy tin tức kia, bỗng ngồi bật dậy, hai mắt trừng lớn như chuông đồng, nhìn ảnh chụp bên trên cười ha hả.
"Hay hay hay, tốt lắm!" Lộc Hùng nói ba chữ hay xong thì gửi lại hai chữ.
Trần Thanh rất tò mò, bởi vì có tin bạo mới, lão đại mới có thể hưng phấn như vậy.
"Trần Thanh, cậu xem, cậu lấy cái gì tranh với Vương Nguyệt hả! Lần này tổ bọn họ lấy được tin bạo rồi!" Trong lòng Lộc Hùng đã có so sánh.
"Tin bạo gì?" Sắc mặt Trần Thanh càng thêm trắng, biết quả này là chết chắc rồi, không nói đến bị đuổi việc, ngồi tù cũng có khả năng, nhưng anh ta lại không nghĩ đến Vương Nguyệt lại không báo cảnh sát.
"Tôi nói cho cậu biết, Trần Thanh, cậu là người lão làng rồi, trước kia năng lực cũng không tệ lắm, hiện tại thì thôi, nhưng dù sao cậu cũng đã theo tôi vài năm, hiện tại tôi cho cậu một cơ hội cuối cùng."
Lời Lộc Hùng nói khiến cho sắc mặt Trần Thanh trở nên kích động.
"Lão đại anh nói đi, chỉ cần không xào em thì có bắt em làm trâu làm ngựa cũng được, em, em còn muốn xây nhà, nuôi vợ con." Trần Thanh chơi bài xin lòng đồng tình.
"Biết sớm như vậy, sao cậu còn làm ra loại chuyện mất lý trí đó hả!" Lộc Hùng thật sự không biết phải nói gì, nếu không phải cấp trên có lệnh, anh ta tuyệt đối sẽ không giữ lại cái tên mặt dày vô liêm sỉ này.
"Lão đại, em sai rồi, em thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-cuc-sung-vo-truoc/1515475/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.