Kỷ Hi Nguyệt nghĩ, có thể bởi vì chuyện của Trần Thanh hôm qua cho nên anh mới càng nghiêm khắc với cô hơn hay không?
Nửa giờ sau, điện thoại di động Triệu Húc Hàn để một bên vang lên.
Anh đi đến nhận điện thoại, sắc mặt có phần ngưng trọng, lập tức nói: "Tôi sẽ tự mình xử lý." Sau đó liền cúp điện thoại.
"Anh Hàn, xảy ra chuyện gì sao?" Kỷ Hi Nguyệt cảm thấy hơi thở toàn thân anh trở nên vô cùng lạnh lẽo.
"Không sao, tôi đi xử lý." Nói xong anh trực tiếp rời đi, gọn gàng lưu loát, mỗi lần đều khiến Kỷ Hi Nguyệt cảm thấy anh căn bản không có cảm giác gì với mình.
Nhưng có đôi khi lại cảm thấy anh đối xử với mình rất tốt, rất để ý đến mình.
Kỷ Hi Nguyệt lắc đầu, bỗng nhiên nở nụ cười, chính cô xoắn xuýt nhiều như vậy để làm gì, hai người bình yên vô sự chính là hy vọng xa vời của cô thôi.
Huấn luyện xong, Kỷ Hi Nguyệt tắm rửa ngồi ở trên ghế sofa mở điện thoại di động, gửi tin nhắn cho Liễu Đông.
"Đến khách sạn Tinh Quý chưa?"
Liễu Đông nhanh chóng nhắn lại.
"Đến được hơn một giờ rồi, cùng anh Mập đóng đô tại bãi đỗ xe, chị Nguyệt, rốt cuộc thì là tin gì." Sau đó còn có một icon cầu khẩn.
"Chờ lát liền biết, nhớ chụp nhiều ảnh vào." Kỷ Hi Nguyệt gửi lại một icon khuôn mặt cười.
Bên kia Liễu Đông nháy mắt nở nụ cười.
Nhìn icon khuôn mặt tươi cười kia, không biết vì sao trong lòng anh ta cực kỳ ấm áp.
"Liễu Đông, cậu nói xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-cuc-sung-vo-truoc/1515473/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.