Trong lòng Kỷ Hi Nguyệt có chủ ý, nghĩ tới chuyện của Trần Thanh cũng không biết Đại Ma Vương này có biết không, nếu cô nói cho anh biết, liệu anh có cảm thấy nó quá nguy hiểm mà không cho cô đi làm nữa không ?
Suy nghĩ chuyển đổi vài vòng trong đầu, miệng uống hớp canh, ánh mắt lén lút nhìn về phía Triệu Húc Hàn.
Thấy sắc mặt Đại Ma Vương càng ngày càng đen, cô nhất thời mím môi nói: "Công việc không tệ, chỉ là hôm nay xui xẻo đụng phải tên thần kinh thôi."
Triệu Húc Hàn lập tức ngước mắt lườm cô một cái.
"Anh hàn, nói ra cũng thật buồn bực, anh nói xem đồng nghiệp với nhau có nên độc ác như vậy không, phó chủ quản chỗ em vì ghen tỵ với năng lực làm việc của em mà hôm nay thiếu chút nữa đã đánh em!"
"Thiếu chút nữa?" Triệu Húc Hàn rất ít nói chuyện vào lúc ăn cơm.
"Ha ha, ai bảo em bình tĩnh chứ, không sao, không xảy ra chuyện gì." Kỷ Hi Nguyệt không biết anh biết được bao nhiêu, nhưng không muốn nói cho anh biết cô thiếu chút nữa bị bóp chết.
Triệu Húc Hàn không nói gì, nhai kĩ nuốt chậm, động tác tao nhã, nhưng Kỷ Hi Nguyệt càng ngày càng cảm thấy bầu không khí nặng nề, chính cô cũng có tật giật mình.
Ngay cả ăn cơm mà cũng không có vị gì.
"Anh Hàn, anh không cần lo lắng cho em, em sẽ học võ phòng thân, sau này sẽ không sợ mấy tên bệnh thần kinh này nữa." Kỷ Hi Nguyệt nghĩ lại vẫn nên lấy lòng một chút.
Triệu Húc Hàn vẫn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-cuc-sung-vo-truoc/1515471/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.