Kỷ Hi Nguyệt cứ dặn dò mãi, trước khi tan tầm, ba buổi sáng liền huấn luyện khiến cô mệt rã rời, toàn thân đau nhức, nếu không liều mạng một hơi, cô thật muốn ngủ ở nhà ba ngày liền.
Liễu Đông kinh ngạc thật lâu sau đó liên tục gật đầu, trong lòng anh ta cực kỳ hoang mang, không biết Vương Nguyệt sao có thể biết ngày mai Chu Dương Thiên sẽ xuất hiện, nhưng anh ta biết cô nhất định sẽ không lừa anh ta.
Anh ta lập tức tăng ca xem tin tức về Chu Dương Thiên, người đàn ông rực rỡ trong ảnh kia đúng thật là không có chút tin tức tiêu cực nào, cũng không biết ngày mai có được tin gì hot không.
Kỷ Hi Nguyệt tan tầm rời khỏi Đài Truyền Hình, chỉ thấy Trần Thanh đứng bên cạnh bồn hoa dưới lầu hút thuốc, nhìn thấy Kỷ Hi Nguyệt đi ra, nhất thời anh ta nổi giận đùng đùng đi tới.
Kỷ Hi Nguyệt dừng chân, nhíu mày nhìn Trần Thanh.
Giờ phút này vẻ mặt Trần Thanh xanh mét, tóc tai dường như đã lâu không cắt, cả người trông rất suy sút, dơ dáy bẩn thỉu, thật sự không giống một phó chủ quản chút nào.
"Anh Trần, anh có chuyện gì sao?" Kỷ Hi Nguyệt trực tiếp mở miệng nói.
"Vương Nguyệt, chúng ta tìm một chỗ tán gẫu đi." Trần Thanh hít sâu một hơi mới nói tựa như đang rất cố kìm nén bản thân mình.
"Ngại quá, tôi muốn tan làm sớm về nhà, nhà còn có việc." Kỷ Hi Nguyệt đương nhiên sẽ không đi theo loại người hai mắt tràn ngập oán hận này với cô.
"Vương Nguyệt, cô thế là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-cuc-sung-vo-truoc/1515468/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.