Ngô Phương Châu nháy mắt há to miệng, trực tiếp bị sự tự kỷ của Kỷ Hi Nguyệt làm cho nghẹn họng.
Kỷ Hi Nguyệt nhìn vẻ mặt của anh ta, lập tức cười rộ lên.
Ngô Phương Châu dở khóc dở cười, cô gái này đúng là nghịch ngợm đáng yêu.
"Tôi là phóng viên đó, vẻ ngoài không trọng yếu, quan trọng là ... Tin tức đủ hot! Có muốn thì cũng là cho người ta thấy được tài năng thật sự của tôi chứ không phải cho người ta biết giá trị nhan sắc của tôi đúng không." Kỷ Hi Nguyệt hé miệng cười.
Ngô Phương Châu chỉ có thể gật đầu, áp lực tâm lý trước đó nhẹ đi không ít, anh ta thấy một người vui vẻ nhiệt tình như Kỷ Hi Nguyệt quả thật giúp anh ta có thêm niềm tin vào công tác.
Gặp người mang năng lượng tích cực cũng giúp cho bản thân mình thêm nhiều năm lượng tích cực.
Không lâu sau, Kỷ Hi Nguyệt đi ra khỏi phòng bệnh, liền nhìn thấy anh Mập và Liễu Đông ngồi ở bên cạnh bồn hoa bên ngoài bệnh viện nói chuyện phiếm.
"Chị Nguyệt!" Liễu Đông nhìn thấy cô đi ra, vội vàng đứng lên, anh Mập cũng vậy.
Kỷ Hi Nguyệt nói: "Hai người không sao chứ, Trần Thanh đâu?"
"Ha, tên kia thật không biết xấu hổ, quả nhiên theo dõi chúng ta, muốn nhìn xem chúng ta bắt được tin tức gì, nhưng bị anh Mập châm chọc cho phát cáu rời đi rồi, có điều anh ta nói sẽ cho anh Mập đẹp mặt, thật không biết đầu óc anh ta nghĩ thế nào nữa, không đi tìm tin tức đi, chỉ biết bới móc!"
Liễu Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-cuc-sung-vo-truoc/1515467/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.