Tài xế không nói gì nữa, giẫm mạnh chân ga. Kỷ Hi Nguyệt nhìn sắc trời bên ngoài xe, vẻ mặt đầy lo lắng.
Trời đừng tối nhanh như vậy mà. Nếu về muộn cô sẽ tiếp tục bị giam lỏng. Mới nghĩ đến đây, gương mặt nhỏ trở lên trắng bệch. Bây giờ ngàn vạn lần cô không thể chọc Triệu Húc Hàn tức giận.
Sau hơn nửa canh giờ ngồi trên xe, tài xế nhìn Kỷ Hi Nguyệt trả tiền rồi nhanh chóng xuống xe, chạy về phía cổng sắt cao chạm trổ hoa văn, giống như có chút hả hê muốn xem xem cô gái này có thể vào được trong đó hay không. Dù sao bây giờ hắn cũng có nhiều thời gian rảnh rỗi.
"Tôi đã về rồi, tôi đã về rồi!" Kỷ Hi Nguyệt đứng trước cổng vẫy vẫy hai tay kêu to.
Sau đó người tài xế trợn mắt há hốc miệng. Cánh cổng sắt thật sự mở ra. Cô gái chạy nhanh vào căn biệt thự khổng lồ trông như quái vật kia.
"Vương Bá, Đại ma vương, à không, Triệu Húc Hàn đã về chưa?" Trên đầu Kỷ Hi Nguyệt đổ đầy mồ hôi, chuyện đầu tiên cô muốn làm đương nhiên là phải hỏi xem Triệu Húc Hàn đã về chưa.
"Thiếu gia vẫn chưa về. Nhưng có nói sẽ về dùng bữa tối, hay là Kỷ tiểu thư cứ vào rửa mặt trước, bộ dạng cô thế này có thể sẽ khiến thiếu gia không thích."
Vương Bá là một người đàn ông trung niên đầu trọc khá bảo thủ. Biệt thự này từ trên xuống dưới đều do ông quản lý. Tất cả đều vô cùng ngay ngắn, trật tự, sạch sẽ. Một chiếc lá rơi của những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-cuc-sung-vo-truoc/1515410/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.