Bụng Trần Đường Đường ngày càng lớn nên nhất cử nhất động của cô đều được Hàn Thiên Vũ để ý. Chỉ cần cô không thấy thoải mái thì anh sẽ nhíu mày lại rồi lập tức đi hỏi mẹ cô cách giúp cô dễ chịu hơn.
Mẹ Trần Đường Đường lúc đầu cảm thấy rất vui khi thấy con rể tương lai rất quan tâm con gái mình nhưng mà càng về sau thì bà càng khổng thể nào chịu nổi.
Bà Trần uống một ngụm trà nhìn chàng trai trẻ trước mặt đầy nghiêm túc.
"Thiên Vũ, bác rất vui khi thấy con luôn quan tâm chăm sóc Đường Đường, người làm mẹ như bác tất nhiên cũng cảm thấy an tâm nhưng mà con bé mang thai nên việc ốm nghén hay khó chịu trong người là bình thường, còn đừng lo lắng."
Hàn Thiên Vũ có chút xấu hổ khi nghe mẹ vợ tương lai nói như thế nhưng rất nhanh anh đã lấy lại trạng thái bình thường.
"Dạ thưa bác con hiểu rồi. Do lần đầu con sắp làm ba nên có chút không bình tĩnh. "
" Được rồi, không phải hôm nay con dẫn con bé đi khám thai mà không phải sao? Mau đi đi." Nói xong bà đứng dậy lên lầu.
- ------------
Trên xe.
"Hàn Thiên Vũ, anh thích trai hay gái?" Trần Đường Đường ngồi ngay ghế lại phụ vuốt ve cái bụng đang ngày càng lớn của mình.
Hàn Thiên Vũ mỉm cười, một tay cầm vô lăng tay còn véo má cô:"Con gái."
"Tại sao?"
"Con gái giống em."
"Vậy con trai anh không thích sao?"
"Thích. Nhưng con trai thường bám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thien-vu-anh-la-luu-manh/2156095/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.