Chương trước
Chương sau
Tứ thiên luyện thần thể của Hàn Thiên, lần lượt là hoành luyện kim thân, thần thông nhập thể, kim thần pháp tướng, chân thần hàng lâm, trong đó mỗi thiên chia làm ba giai đoạn, tương đương một đại cảnh giới võ cảnh hay các con đường tu luyện khác.

Hàn Thiên đến nay đã luyện đến đỉnh tiêm thiên thứ hai, nhưng đấy chỉ là bước khởi đầu, nếu muốn luyện đến đệ tam thiên, Hàn Thiên hắn cần rất nhiều điều kiện cực kỳ hà khắc khác.

Đệ tam thiên phân làm ba giai đoạn đối ứng với ba đại cảnh giới của võ cảnh, trong đó pháp tướng sơ hiện là cảnh giới đầu tiên, tương đương võ vương cảnh giới của võ giả, nhưng thực tế người đạt đến cảnh giới pháp tướng sơ hiện, liền mặc nhiên có thực lực ngang võ hoàng.

Giai đoạn tiếp theo sau pháp tướng sơ hiện, chính là pháp tướng ngưng thực tương đương võ hoàng cảnh giới, nhưng có chiến lực cấp võ tôn, cuối cùng đỉnh cao nhất, chính là giai đoạn pháp tướng toàn hiện, tương đương võ tôn cảnh giới của võ cảnh, nhưng chiến lực đủ sức tru tiên diệt ma, là tồn tại đỉnh tiêm nhất trên đại thiên giới.

Hàn Thiên hiện tại chỉ mới bước đến giai đoạn đầu tiên của đệ nhị thiên, mà dù có đột phá đến đệ tam thiên, bước vào giai đoạn pháp tướng sơ hiện, thì cũng vẫn còn cách mức đỉnh phong như Lưu Thanh Nam một khoản dài, ngoại trừ cảnh giới chênh lệch cực lớn.

Lưu Thanh Nam vẫn còn đó vô số pháp bảo và ẩn chiêu chưa dùng hết, chênh lệch lớn đến như vậy, quả thực giống như trời và đất, Hàn Thiên hiện tại muốn thắng Lưu Thanh Nam trong một trận chiến sòng phẳng, nói theo kiểu đỡ đau lòng nhất, thì chỉ đạt chừng một phần trăm tỷ lệ.

Còn như muốn khiến hắn bị thương, tỷ lệ có thể cao hơn một chút, nhưng tuyệt đối không vượt quá mười phần trăm, dùng đến pháp tướng, Lưu Thanh Nam xem như đã xuất ra gần tám phần thực lực của mình vì Hàn Thiên, nên khi đứng tại trung tâm pháp tướng của mình, hắn cũng không ngại buôn lời tán thưởng.

-có thể ép ta dùng đến pháp tướng của mình, người Nhược Mộng nhìn trúng, quả thực không tầm thường, hồi bằng tuổi ngươi bây giờ, ta cũng không cường đại được như ngươi.

-cứ tiếp tục cố gắng, tương lai của Hàn Thiên ngươi nhất định rộng mở, thân là huynh trưởng của Nhược Mộng, ta cũng rất vừa mắt ngươi, bất quá ý trời đã định, Hàn Thiên ngươi và muội muội ta chú định vô duyên.

-đau dài chi bằng đau ngắn, các ngươi cũng sớm kết thúc đi thôi.

Trận chiến kinh thiên động địa vừa nãy đã làm nước trên mặt hồ này bốc hơi không ít, bây giờ lại ngưng tụ thành mây rồi hóa mưa rơi ngược xuốn mặt đất, từng làn mưa tí tách rơi trên gương mặt góc cạnh của Hàn Thiên, không ai biết hắn đang nghĩ gì lúc này, trong tình huống này, cho dù là kẻ thông minh đến đâu, mưu mô đến độ nào, thì cũng đều sẽ thúc thủ vô sách.

Hàn Thiên cũng lười suy nghĩ, bởi nếu đã vô kế khả thi, thì chỉ có thể thẳng thắng đương đầu, vì đó chính là bản ngã của hắn, bản ngã bất khuất không lùi bước, thoáng cười nhẹ một tiếng, Hàn Thiên chợt dùng giọng tự giễu nói.

-cảm ơn những lời khích lệ của Lưu huynh, bất quá ta là con người sống với thực tế, đối với ta chỉ có việc nên làm hay không nên làm, chứ không có chuyện tương lai sẽ thế nào.

-thiên ý sắp đặt ư???,,, cái gì là thiên ý???, chỉ bất quá là một khái niệm do những kẻ chấp nhận thực tại bịa ra, để ủi an bản thân hoặc người khác mà thôi.

-dù thiên ý có tồn tại trên đời thật, thì vì người trong lòng, thử nghịch thiên cải mệnh một lần, không được hay sao???

Vừa dứt lời, Hàn Thiên liền hô lớn một tiếng rền trời, kế đó tiểu kim long như hóa thành một đạo kim quan phóng lên giữa bầu không, đạo kim quan nọ phút chốc hóa lớn, biến thành một đầu thần long thân dài hơn sáu mươi trượng.

Hàn Thiên một tay lấy ra ngân cung hồn khí, tay kia diễn hóa hộ địa thuẫn thành một mũi tên thân lớn bằng bắp tay trẻ con, mũi tên nọ toàn thân ánh lên hoàng sắc khí lưu đầy trầm trọng, đầu nhọn như chông, vừa nhìn đã biết cực kỳ sắc bén.

Hàn Thiên lắp tên vào cung, toàn thân vận lên mười thành lực lượng, thần niệm liên kết với khí linh bên trong thân cung, hai thành chân nguyên lực thấm vào thân cung, toàn bộ đều được ngưng tụ trên mũi tên thô to đang chực phóng xuất bất cứ lúc nào.

Chín vạn cân lực lượng, đấy cũng là sức căng cực hạn mà ngân cung hồn khí có thể đạt đến, một tiễn này của Hàn Thiên quỷ thần khó lường, ngay đến Lưu Thanh Nam ở trong pháp tướng nguyên thân, trong lòng hẳn cũng nảy lên một chút căng thẳng.

Không một lời cảnh báo, trận chiến lại bắt đầu, tiểu kim long thân là thần thú dị chủng, dù chỉ mới đạt thất cấp, cũng có thể sở hữu võ vương đỉnh phong thực lực, hiện lên chân thân dài sáu mươi trượng, dù khi xo với pháp tướng khổng lồ thân cao trăm trượng của Lưu Thanh Nam thì có phần lép vế.

Bất quá nếu cố chấp quấn lấy pháp tướng kia không cho nó cữ động trong thoáng chốc, thì vẫn có thể làm được, Lưu Thanh Nam biết rõ ý đồ của Hàn Thiên, thế nên hắn đã tiên hạ thủ vi cường, trước lúc Hàn Thiên vận lực hoàn tất, đã điều động pháp tướng tung ngay một quyền như lưu tinh giáng thế, nhắm thẳng Hàn Thiên mà đánh đến.

Khí tức sâm nghiêm, uy lực khổng lồ từ quyền kình của pháp tướng nọ, như khiến nước trong đại hồ chảy ngược, trừ chổ Hàn Thiên đang đứng, xung quanh hắn mặt nước bắt đầu lún xuống và tràn ra khắp xung quanh, tạo thành một bức tường nước hình trụ tròn đường kính hơn năm mươi trượng, chiều cao hơn mười trượng.

Chỉ là quyền kình đã có uy thế như thế, nếu một quyền này thực sự đánh tới, liền thừa sức hủy diệt hàng chục ngọn núi trong nháy mắt, uy lực ấy quả thực là hủy thiên diệt địa, Hàn Thiên lúc này không chút phòng bị, nếu bị đánh trúng, dù không chết cũng mất nửa cái mạng.

Bất quá tiểu kim long nào có để cho điều đó xảy ra, nó rất nhanh đã bay đến chắn quyền đầu mà pháp tướng của Lưu Thanh Nam tung ra, kỹ năng kim cang bất hoại nhanh chóng được tiểu kim long dùng đến.

Bang một tiếng rền vang, sóng kình khổng lồ làm nước hồ bắn cao mù mịt, mây đen cuồn loạn trên trời chợt hóa thành lốc xoáy, tham lam hút lấy từng luồn hơi nước nóng hổi cuộn trào dưới mặt hồ, rồi nhanh chóng càn quét khắp nơi, hắc vân vần vũ, sấm nổ rền trời.

Chấn động lớn đến mức thú vật ở mấy ngọn núi khu rừng quanh đó, đều kinh hãi chui rút vào trong tổ, còn người dân bình thường thì chốt chặt cửa nẻo, chẳng dám lộ mặt ra đường dù chỉ một chút.

một quyền hùng hậu từ pháp tướng của Lưu Thanh Nam tung ra, kim sắc quang mang bọc quanh thân thể tiểu kim long chẳng ngờ đã vỡ tan như pha lê, trên lý thuyết, kỹ năng kim cang bất hoại này của tiểu kim long có thể chống đỡ công kích của đối thủ có thực lực mạnh hơn nó hai đại cấp bậc.

Tức có nghĩa tiểu kim long là thất cấp yêu thú, thì kẻ tấn công cần phải có võ tôn thực lực, mới có thể khiến nó bị thương, Lưu Thanh Nam dù mạnh, nhưng cũng chưa đạt đến võ tôn thực lực.

Bất quá uy năng pháp tướng của hắn quỷ thần khó lường, gần như đã chạm đến võ tôn thực lực rồi, nên một đòn đã phá được phòng ngự kim cang bất hoại của tiểu kim long.

Cơ mà chỉ là phá hủy phòng ngự thôi, chứ cũng không thể khiến tiểu kim long bị thương, bình thường tiểu kim long dùng đến kim cang bất hoại, trong khoảng ba giây, dù có trúng bao nhiêu đòn mà uy lực không đủ, đều sẽ không bị thương, nhưng một quyền từ pháp tướng của Lưu Thanh Nam đã trực tiếp phá vỡ phòng ngự bất hoại trong ba giây kia.

Dù tiểu kim long không bị thương, nhưng sức phòng ngự ba giây kia cũng đã bị phá, hai bên coi như không ai chịu ai, cơ mà một cái sát na ấy đã đủ để Hàn Thiên tụ lực hoàn tất.

Tâm linh tương thông, tiểu kim long nhanh chóng quấn quanh cánh tay đang vung quyền của pháp tướng, nhanh chóng quấn chặc lấy thân trên của nó, kim cang bất hoại kỹ năng lại được tiểu kim long không tiếc yêu lực dùng đến, bây giờ trong vòng một chiêu, Lưu Thanh Nam sẽ không còn cách nào khiến nó bị thương.

Lưu Thanh Nam biết hiện tại có đối phó tiểu kim long cũng bằng thừa, Hàn Thiên một tiễn kinh hoàng đã phóng xuất, tiễn mang nhắm thẳng trái tim của pháp tướng mà đến, nếu còn không làm gì, pháp tướng sơ bộ hình thành này có thể bị xuyên thủng.

Vì thế nên Lưu Thanh Nam chân nguyên lực trong người phát động, phía trước pháp tướng liền nhanh chóng ngưng tụ một lớp hoàng sắc thuẫn bài phòng hộ, tiễn mang đem theo sức xuyên thấu kinh hoàng mà phóng đến, Lưu Thanh Nam trong lúc luống cuốn chuẩn bị một lớp phòng ngự, tất nhiên khó mà đạt trạng thái tốt nhất.

Tiễn mang nọ trực tiếp đánh lên thuẫn bài, chỉ trong tích tắc đã xuyên thủng qua hàng phòng ngự đầu tiên, bắt đầu tấn công đến vị trí trái tim của pháp tướng, nơi Lưu Thanh Nam đang án ngự.

Kình lực khổng lồ như xuyên thấu tầng tầng không khí sau lưng pháp tướng, ở cảnh giới pháp tướng sơ hiện này, tuy pháp tướng có thể bao phủ hoàn toàn thân thể của người dùng, tạo thành lớp phòng ngự kín kẻ không một khe hở, nhưng vì chân nguyên lực của người dùng bị dàn trải khắp nơi, nên dù là vị trị nào trên người pháp tướng, đều có sức phòng ngự đơn thể khá thấp.

Nếu đạt đến cảnh giới pháp tướng ngưng thực, sức phòng thủ của pháp tướng sẽ càng mạnh hơn, còn đạt đến cảnh giới pháp tướng toàn hiện, khi này pháp tướng cũng giống như thân thể của người dùng, căn bản là không khác gì nhau, chân thân người sở hữu pháp tướng có thể ở mọi nơi trong pháp tướng, ngươi không nhìn thấy hắn ở đâu, cũng chính là chỉ có thể đánh tan pháp tướng của hắn, rồi mới có thể nhìn thấy chân thân của hắn.

Do chân nguyên lực còn chưa đủ thâm hậu, nên chân thân của Lưu Thanh Nam lúc nào cũng hiện ra trước mắt Hàn Thiên, một tiễn của hắn cứ thế nhắm thẳng đến Lưu Thanh Nam, tiếng rít cao vút như tiếng kim loại ma sát vào nhau vang lên, không ngờ đã thực sự phá được một khe nhỏ trước ngực pháp tướng của Lưu Thanh Nam.

Hàn Thiên thừa thế xông lên, tam độc thương quán chú thêm thủy liêm đệ tứ kiếm, thương mang sắc lẹm như muốn cắt đứt thiên không, chỉ trong tích tắc đã đâm tới vết thương do một tiễn diễn hóa từ hộ địa thuẫn gây ra giửa ngực pháp tướng.

Một thương kinh thiên động địa, không cầu thắng được Lưu Thanh Nam, chỉ cầu có thể khiến hắn bị tổn hại dù chỉ nửa phân một thốn, Lưu Thanh Nam mắt thấy một thương của Hàn Thiên xuyên qua tầng tầng trở lực đánh vào trung tâm pháp tướng của bản thân, đáy mắt không ngờ đã thoáng hiện nét kinh hoảng hiếm hoi.

Cơ mà thân là thiên chi kiêu tử của cổ tộc tại thần châu, bản lĩnh của Lưu Thanh Nam có thừa, hai tay hắn nhanh chóng bắt quyết, miệng niệm pháp môn, từ trong khối kim loại đa giác đeo bên hông, một luồn sáng bạc bất giác phóng xuất.

Hàn Thiên chỉ thấy trước mắt chói lòa, tức khắc trước mũi tam độc thương chợt xuất hiện một đầu kỳ lân hư ảnh thân cao ba trượng, đầu kỳ lân nọ không nói lời thừa, đã trực tiếp vung trảo tấn công về phía Hàn Thiên.

Phá vỡ được phòng hộ bên ngoài pháp tướng, lại xuyên qua tầng tầng trở ngại trong thân thể pháp tướng để đi được đến mức này, lực đạo trên thân tam độc thương đã tiêu hao gần hết, mà đầu kỳ lân hư ảnh kia tung một trảo, sức công kích dường như đã đạt đến đẳng cấp võ hoàng thực lực.

bên cường bên nhược, chỉ sau một cú va chạm, Hàn Thiên đã bị hư ảnh của đầu kỳ lân nọ đánh văng khỏi thể nội pháp tướng của Lưu Thanh Nam, vừa được rảnh tay, Lưu Thanh Nam liền đối phó đến tiểu kim long, chỉ thấy hắn hô “khải giáp đột thứ” một tiếng.

chân nguyên lực khổng lồ trong người pháp tướng liền lập tức phóng xuất, tạo thành vô số gai nhọn mọc ra từ khắp cơ thể, chỉ trong một chiêu, kỹ năng kim cang bất hoại của tiểu kim long liền bị phá vỡ, chân thân của nó nhanh chóng rơi là là trước mặt pháp tướng của Lưu Thanh Nam.

Không từ bỏ cơ hội ra đòn kết liễu, Lưu Thanh Nam chân nguyên lực khu động, pháp tướng khổng lồ uy mãnh tụ lực đánh đến một quyền như chấn thiên hám địa, với trạng thái không chút phòng bị hiện tại, chỉ cần trúng phải một quyền này từ pháp tướng của Lưu Thanh Nam, tiểu kim long dù không chết cũng sẽ thụ trọng thương.

Bằng trí thông minh của mình, tiểu kim long nhanh chóng nghĩ ra cách thu nhỏ thân thể chỉ còn dài một trượng, hòng tránh một đòn hủy diệt từ pháp tướng khồng lồ, bất quá một quyền kia bao trời phũ đất, quyền kình trãi rộng trong đường kính hơn ba mươi trượng, một vật thể dài một trượng căn bản là bị bao phủ trong quyền kình kia không tài nào thoát được.

Tiểu kim long mắt thấy một quyền hủy diệt của pháp tướng đánh xuống, lòng trộm nghĩ chuyến này xong rồi, thì trước mắt chợt xuất hiện thân ảnh của Hàn Thiên, hộ địa thuẫn nhanh chóng dàn trãi tạo thành tấm khiên hình tròn đường kính đúng một trượng che chắn phía trước, lại thêm một cái linh thuẫn gia trì bên trong, hai lớp phòng ngự kiên cố như thế, chuẩn bị đối đầu với một quyền từ pháp tướng của Lưu Thanh Nam.

Bang bang hai tiếng, pháp tướng không hổ danh là thủ đoạn mạnh mẽ nhất của luyện thể giả trong giai đoạn gần cuối quá trình tu luyện này, chỉ một quyền vận đủ lực, linh thuẫn của Hàn Thiên đã lập tức bị đánh tan, uy lực khủng bố kia vẫn chưa dừng lại, mà tiếp tục gián thẳng lên hộ địa thuẫn.

dù Hàn Thiên có đang ở phía sau hai lớp phòng ngự cực kỳ vững chải, cũng lập tức bị chấn văng đi bằng một lực đạo cực kỳ kinh khủng, thiên ma thủ cầm hộ địa thuẫn tê rần, lục phủ ngũ tạn thì như đảo lộn cả lên, còn lưng Hàn Thiên lại đập trực diện vào tiểu kim long, kéo theo nó bay thẳng về phía sau hệt như một con diều đứt dây.

Sau khi tông đổ mười ngọn núi, cả hai mới ngừng lại được, trong đống đổ nát một dòng máu tươi thoáng chảy qua khóe môi của Hàn Thiên, tiểu kim long phía sau cũng chẳng khá khẩm hơn, khắp người xây xát vô số chổ, gân cốt mỏi nhừ.

Với sức chịu đựng của cả hai, chút thương thế này vẫn chưa tính là gì, bất quá chỉ một đòn đã khiến Hàn Thiên và tiểu kim long phải chật vật như vậy, Lưu Thanh Nam quả thực quá mạnh, mạnh đến mức Hàn Thiên cũng không tài nào hình dung nổi, nếu không trực tiếp trãi nghiệm như thế này.

Thoáng cười khẩy một tiếng, Hàn Thiên chợt cất giọng nghi hoặc hỏi Tiểu kim long.

-nếu để Nhược Mộng rời đi, ngươi cảm thấy bản thân sẽ tiếc nuối về điểm nào nhất ???.

Tiểu kim long dù không hóa hình được, nhưng lúc này đã có thể nói chuyện như nhân loại, không cần phải truyền âm nữa, bằng một giọng có phần luyến tiếc, nó chậm rãi nói.

-ta nghĩ điểm tiếc nuối nhất của ta nếu Nhược Mộng rời đi, chính là việc bản thân không còn được nghe tiếng đàn Lục Ngạn Phù Sinh của nàng ấy nữa.

-thề luôn…tiếng đàn ấy làm long gia ngủ rất ngon giấc, nghe nhiều năm không ngờ lại còn có thể âm thầm giúp thần niệm của ta mạnh lên trông thấy.

Ý cười trên môi Hàn Thiên càng nồng đậm, hắn bất giác đáp.

-ngươi cũng biết thưởng thức âm nhạc kia đấy?.

-còn đối với ta, Nhược Mộng là tất cả những gì quý giá nhất mà ta có hiện tại, dù để nàng ấy rời xa tầm mắt của ta một ngày thôi, ta cũng cảm thấy tâm cảnh bất an.

-thế thì ta lại hỏi ngươi, dù là vì bản thân ngươi hay vì ngươi huynh đệ này, ngươi có nguyện ý để Nhược Mộng trở lại thần châu chưa rõ ngày trở lại hay không???.

Hơi thở của tiểu kim long phút chốc mạnh lên trông thấy, một làn khói bụi chợt bốc lên từ mặt đất, bằng giọng xấc xược ngang tàng thường thấy, tiểu kim long gằng giọng đáp.

-để Nhược Mộng đi thế quái nào được???, nàng rời khỏi gia tộc hẳn là vì không thích cuộc sống ở nơi đó, chúng ta lý nào lại để nàng trở về gia tộc, sống cuộc sống như chim trong lồng???.

-quen biết đã lâu, long gia không cho phép ai khiến bằng hữu của mình buồn.

Mấy lời này như tiếp thêm động lực cho Hàn Thiên, hắn nhanh chóng phủi bụi trên quần áo rồi đứng dậy, trong thoáng chốc, ngữ khí đã có thêm mấy phần trầm trọng nói.

-đúng thế…chúng ta không thể để nụ cười của Nhược Mộng vụt tắt, khiến nàng lại trở thành dáng vẻ như búp bê sứ trước đây được.

-cùng xông lên nào tiểu kim, cho Lưu Thanh Nam thấy sức mạnh của chúng ta!!!.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.