- Hoàng thúc, nương làm sao vậy?
Đổng Phi ngây ngô nhìn Lưu Sấm, khiến trong lòng Lưu Sấm càng xót xa.
Hắn hít một hơi thật sâu rồi hạ giọng nói: - A Sửu, a nương cậu mệt rồi, đang ngủ say đấy!
- Vậy được, a nương mệt rồi, để cho mẹ ngủ ngon.
Đúng lúc này có tiếng chửi bậy từ ngoài cửa.
Lưu Sấm thấy tâm phiền ý loạn, đột nhiên hắn ngẩng đầu lên nói: - A Sửu, bên ngoài có người đến quấy nhiễu không cho a nương của cậu ngủ ngon, còn không mau khiến chúng câm mồm lại.
- Nhưng a nương không cho ta đánh nhau.
- A Nương cậu nói rồi, bảo cậu nghe lời ta, chỉ cần động thủ là được.
Cái chết của lão phu nhân e rằng có liên quan không nhỏ đến Đào gia kia.
Đổng Phi nghe xong, liền không chậm trễ mà đứng dậy, ra cửa cầm một đôi thiết chùy trong góc tường lên. Thiết chùy này hình dáng giống cây chày giặt quần áo, một đầu thô, một đầu nhỏ. Đầu nhỏ chỉ bằng một bát cơm, đầu thô có đường kích khoảng 40cm. Cây gậy giặt quần áo dài một mét, nặng trịch, đen như mực, ít nhất cũng phải trăm kg. Đổng Phi xông ra khỏi phòng quát lớn: - Các ngươi không được ầm ĩ, nương ta đang nghỉ ngơi.. Ầm ĩ nữa ta sẽ đánh chết ngươi, đánh chết ngươi, đánh chết ngươi...
Tiếng kêu thảm thiết vọng vào phòng, Lưu Sấm hít sâu một hơi giơ tay vuốt mắt cho lão phu nhân.
- Phu nhân yên tâm, sau này ta sẽ chăm sóc tốt cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197379/quyen-1-chuong-395-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.