Mi Hoán mang thai đã gần ba tháng, tính thời gian, ngày mà Mi Hoán mang thai chính là đêm trước khi Lưu Sấm rời khỏi Liêu Tây. Sau khi Trương Trọng Cảnh tìm danh y chẩn trị, đã chắc chắn không nhầm…
Lưu Sấm nghe được, lập tức ngẩn người ra!
Hơn nửa ngày, hắn đột nhiên hét lớn một tiếng rồi chạy về phía hậu viện.
- Hoán Hoán, Hoán Hoán!
Lưu Sấm vừa chạy, vừa gọi to tên của Mi Hoán. Tuy nói là linh hồn từ hậu thế xuyên qua nhưng từ trong xương cốt lại chứa đựng những quan niệm cổ xưa. Bất hiếu hữu tam, vô hậu vi đại (Có 3 tội bất hiếu, không có con nối dõi là tội nặng nhất)...
Mi Hoán đang ở hậu trạch nói cười cùng mấy người Gia Cát Linh. Sau khi nghe tiếng la hét của Lưu Sấm, nàng cũng tỏ vẻ kinh ngạc vui mừng, liền vội đứng lên đi ra ngoài. Cam phu nhân và Đỗ Trinh vội đỡ nàng, vừa tới cửa đại sảnh, Lưu Sấm đã tới ngoài cổng lớn rồi. Mang bầu ba tháng, không phải rất béo sao. Chỉ có điều từ trong chân mày của Mi Hoán, Lưu Sấm như phát hiện ra được một sự thay đổi. Vẻ ngoài như vậy chỉ có thể là của người mẹ, càng khiến cho Mi Hoán thêm phần thướt tha.
- Hoán Hoán, là thật sao?
Lưu Sấm khẩn trương nhìn Mi Hoán hỏi.
Mi Hoán cười gật đầu, cũng khiến cho Lưu Sấm yên lòng.
- Ta sắp làm cha rồi!
Trong đầu Lưu Sấm cứ hỗn loạn, chẳng dễ gì mà ổn định lại cảm xúc được.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197321/quyen-1-chuong-370-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.