- Tiểu vương Lâu Ban nói thật sao?
Mặt Lưu Sấm trầm như nước, nhìn Lâu Ban một lúc lâu không nói gì.
Lâu Ban nói: - Chuyện này sao Tiểu vương dám nói bậy chứ... Nghe nói người của Lã Ôn Hầu đi nói đó là Điền Thích con trai của Điền Phong. Sau khi Lã Ôn Hầu không ngừng làm tiêu giảm binh quyền trong tay Hán Thăng tướng quân, thì cũng khiến cho mâu thuẫn giữa Hán Thăng tướng quân và Lã Ôn Hầu càng ngày càng lớn.
Nói xong, Lâu Ban lại không nói gì nữa.
Lưu Sấm hít một hơi rồi cười lớn nói:- Ôn Hầu là cha vợ ta, chắc chắn sẽ không gây bất lợi cho ta đâu. Nhưng thực ra Tô Phó Diên chắc chắn sinh lòng phản ta. Nếu không có Tiểu vương đến báo trước thì suýt nữa ta đã mắc phải quỷ kế của kẻ tiểu nhân này rồi. Tiểu vương Lâu Ban cứ yên tâm, ta đã biết nên làm thế nào rồi, sẽ không để cho Tiểu vương phải chịu liên lụy.
Lâu Ban gật đầu liên tục cũng không bình luận về đề tài này nữa.
Chỉ có điều lúc này Lưu Sấm đã không còn lòng dạ nào tiếp tục nói chuyện với Lâu Ban nữa. Hắn ngồi trong phòng chính Dịch quán một lát rồi dẫn theo Gia Cát Lượng và Hứa Chử cáo từ ra về.
Hắn vừa bước chân ra ngoài thì có một đám thanh niên bộ dạng tùy tùng đi vào.- Điền tiên sinh!
Thấy người thanh niên đi vào, vẻ mặt của Lâu Ban lập tức tươi cười hùa theo.
- Vừa rồi Lưu Sấm kia luống cuống chân tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197274/quyen-1-chuong-336-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.