Viên Thiệu do dự, khiến cho thế cục của U Châu càng trở nên phức tạp. Cũng khiến cho thế cục U Châu càng trở nên đa dạng!
Theo việc Ô Duyên và Hãn Lô Duy xuất binh, đã khiến cho tất cả hào cường các quận của U Châu bất mãn.
Tiên Vu Phụ tử chiến với Ô Duyên ở Tử Vô. Mà Tuân Kham thì xuất binh vượt sông Dịch Thủy, đánh vào bộ tộc của Hãn Lô Duy ở hai bờ sông Cô Thủy. Khiến cho Hãn Lô Duy không thể không dừng lại việc cùng Ô Duyên giáp công Tiên Vu Phụ, mà phải quay về Tuyên Châu, chống đỡ Tuân Kham công kích. Nhưng vấn đề là, Tuần Kham không phải là Tiên Vu Phụ, lực ảnh hưởng của y, Tiên Vu Phụ sao có thể bằng được. Tuần Kham vừa xuất binh, cho dù là Tiên Vu Phụ cũng không thể ngồi yên được nữa. Dù sao, Thuần Vu Quỳnh và Tuân Kham đều là người của Dĩnh Xuyên. Mặc dù Thuần Vu Quỳnh lớn tuổi hơn Tuân Kham, nhưng y lại rất tôn trọng Tuân Kham.
Đến Tuân Kham cũng động thủ, đã khiến cho Thuần Vu Quỳnh gấp gáp rồi! Y vội vàng phái người tới Nghiệp Thành, hướng Viên Thiệu sơ trần: Không phải thuộc hạ không nghe theo lệnh của Đại tướng quân, mà là do Nhị công tử tự tiện chủ trương, khiến thuộc hạ rơi vào thế khó xử.
Thuần Vu Quỳnh đổ trách nhiệm lên người Viên Hi, khiến cho Viên Thiệu không thể làm như không thấy. Rất rõ ràng, nếu U Châu lại tiếp tục như vậy, chưa cần chờ Viên Thiệu và Tào Tháo quyết chiến, hậu viện đã loạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197222/quyen-1-chuong-310-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.