Sắc trời đã tối, Hứa Đô cũng bắt đầu giờ cảnh giới.
Mấy ngày trước Lưu Sấm ở cửa lớn ngoài dịch quán gặp chuyện, hung thủ đến nay vẫn chưa tìm được, việc này khiến cho bách tính Hứa Đô, người người bàng hoàng. Sắp đón năm mới rồi, lại gặp phải chuyện như vậy, thực sự khiến người ta mất hứng mà. Nhưng không còn cách khác, vì để mọi người có thể an tâm hơn, Tào Tháo bất đặc dĩ phải thực hiện giờ cảnh giới đêm, việc cũng khiến cho Hứa Đô mất đi cảnh ồn ào và náo nhiệt trước thêm năm mới.
- Phục Kiến Công hôm nay cùng Sấm nhi kia đã ở trên xe ngựa mật đàm phải không?
- Dạ vâng, cũng không biết hai người đã bàn những gì, nhưng dường như, còn chưa bàn thỏa đáng, hai người tách ra ở đầu phố, nhìn qua Lưu hoàng thúc kia dường như rất không vui sau khi đi bái phỏng Phục Kiến Công, nghe qua lời nói của hắn, hình như có liên quan đến Trịnh Huyền.
- Có liên quan đến Trịnh Huyền?
Tào Tháo nhăn đôi lông mày rậm lại, lộ vẻ trầm tư.
Nhưng Quách Gia lại ở bên cạnh mỉn cười nói:
- Nếu đúng là như vậy, Gia có thể đoán ra chút manh mối.
- Phụng Hiếu nói ta nghe thử?
- Mấy ngày này Gia phụng mệnh truy xét hung thủ ám sát Lưu hoàng thúc, không nghĩ tới, ngẫu nhiên nghe được một tin tức. Lưu Bị dường như cực kỳ chú ý đến thân phận tôn thất là Lưu hoàng thúc, cho nên cố ý nhờ Trần Khuê Trần Hán Du đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197124/quyen-1-chuong-257-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.