Nếu Lã Bố không hôn mê, Trần Cung chưa hẳn dám đồng ý với quyết định của Lưu Sấm. Nhưng hiện tại Lã Bố đang hôn mê bất tỉnh, quyết định của Lưu Sấm không hề có bất kỳ trở ngại nào. Ít nhất, theo thế cục trước mắt, đây là sự lựa chọn tốt nhất. Nếu quả thực để cho Lã Bố chiếm đóng Quảng Lăng, không nói tới Tào Tháo, chỉ sợ Tôn Sách là người đầu tiên không muốn.
Cho dù Lã Bố bị trọng thương, thì y vẫn là một con mãnh hổ. Ai nguyện ý để cho một con mãnh hổ phục ở bên cạnh? Dù Tôn Sách là Tiểu Bá Vương của Giang Đông, nhưng sẽ vẫn cảm thấy áp lực lớn.
- Hoàng thúc đã có quyết đoán như vậy, thì cứ dựa vào kế sách của Hoàng thúc.
Lưu Sấm và Trần Cung thương nghị lộ tuyến và cách thức rút lui thêm một lúc, Trần Cung mới cáo từ rời đi.
Nhìn bóng lưng của Trần Cung, Lưu Sấm nhịn không được thở dài một hơi. Theo tình hình trước mắt, không tồn tại vấn đề gì giữa hắn và Trần Cung…
Ngẫm lại cũng đúng. Lần này tới Từ Châu, hắn có nhiều biểu hiện không tầm thường. Đầu tiên là thấy trước được dị tâm của đám người Hầu Thành. Rồi sau đó ở huyện Lăng chống lại Trần Đăng. Trận chiến ở đồi Bồ Cô, hắn lại không ngại sinh tử cứu giúp Trương Liêu, đã được lòng rất nhiều người. Hạng người cuồng ngạo như Tào Tính, cũng nghe theo sự bố trí của Lưu Sấm, suất quân đóng ở Hoài Âm, trong khi không có mệnh lệnh của Lã Bố. Cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197098/quyen-1-chuong-243-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.