Lưu Sấm đêm nay cũng không ngủ được. Tuy rằng thân thể hắn đã rất mệt mỏi, nhưng trong lòng cất chứa nhiều việc, khiến hắn mặc dù đang ngủ, cũng sẽ bị ác mộng làm bừng tỉnh.
Trong giấc mộng, hắn lặp đi lặp lại mơ thấy kịch truyền hình ở đời sau, sau khi Lã Bố bị Tào Tháo bắt giữ, kêu to:
- Trói quá chặt, chậm chút.
Tào Tháo thì nở nụ cười:
- Trói hổ không thể không nhanh.
Mỗi khi tỉnh lại, Lưu Sấm lại là một thân mồ hôi lạnh. Bởi vì người trong mộng bị trói kia, cũng không phải là Lã Bố, mà đổi thành là hắn. Về sau, hắn dứt khoát khoác áo lên, ngồi ở trên giường đọc sách. Nhưng dù vậy, tâm thần vẫn không yên như trước.
Đèn đuốc trong đại điện Vương thành đã tắt.
Lã Bố lúc này chỉ sợ đã trở về hậu trạch nghỉ ngơi, đám người Trần Cung cũng đều rời khỏi Vương thành. Lưu Sấm ở trong biệt viện đọc sách đến giờ dần, mới nằm mơ mơ màng màng ngủ. Tuy nhiên thiên vừa sáng, hắn liền dậy, mang theo Phi Hùng Vệ đi ra Vương thành.
Trần Cung đã nói với hắn, ba người Hoàng Trân, Tiêu Lăng, Võ An Quốc, đang ở tại Trần phủ. Trần phủ này là sản nghiệp của Trần thị. Nhưng từ năm trước sau khi Trần Khuê mưu nghịch, liền bị Lã Bố tịch thu.
Ba người Hoàng Trân tới đây hiệp trợ Lã Bố làm đồn điền, sẽ ngụ ở Trần phủ. Cùng đi theo còn có ba trăm quân sĩ, cũng đang dàn xếp ở bên trong Trần phủ.
Qua một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197081/quyen-1-chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.