Phu nhân cho mời?
Ở trong Vương thành có thể được gọi phu nhân, chỉ sợ chỉ có ba người. Lưu Sấm đi vào Hạ Bì, tự nhiên không có khả năng giấu diếm được Nghiêm phu nhân. Chỉ có điều Lưu Sấm hơi không biết rõ, Nghiêm phu nhân tìm hắn, lại vì cớ gì? Đầy cõi lòng nghi hoặc đi vào hậu trạch, liền nhìn đến Nghiêm phu nhân, Điêu Thuyền và Tào thị đều tại đó. Nếu đổi lại là người khác, đương nhiên không có khả năng ra vào hậu trạch như vậy. Nhưng Lưu Sấm bất đồng, hắn là con rể của Lã Bố, ra vào hậu trạch lại tính là gì?
- Mạnh Ngạn!
- Hoàng thúc.
Khi Lưu Sấm cất bước đi vào đại sảnh, ba người Nghiêm phu nhân đều đứng dậy.
Nghiêm phu nhân xưng hô tên tự hắn, nhưng không có nghĩa là Điêu Thuyền và Tào thị cũng có thể xưng hô như vậy.
Dù sao, Nghiêm phu nhân là nhạc mẫu Lưu Sấm, lại chính thất của Lã Bố. Mà Điêu Thuyền và Tào thị là thiếp thất, cho nên liền xưng hô Lưu Sấm là “Hoàng thúc”.
Lưu Sấm vội vàng đáp lễ, rồi sau đó ngồi xuống hỏi:
- Phu nhân gọi con có chuyện gì?
Nghiêm phu nhân ra hiệu tỳ nữ trong sảnh lui ra, nghiêm mặt nói:
- Mạnh Ngạn, ta có một việc muốn con thành thật trả lời, quân hầu lần này có phần thắng bao nhiêu?
Lưu Sấm không nghĩ tới Nghiêm phu nhân tìm mình tới hóa ra là vì hỏi việc này.
Hắn hơi sửng sốt, trầm ngâm một lát sau trả lời:
- Cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197080/quyen-1-chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.