Viên Đàm thì thiếu sự hà khắc, mà Viên Thượng thì có chút lỗ mãng. Hai người này nhìn thế nào cũng không phải người lý tưởng nối nghiệp, nhưng Viên Thiệu nào có sự lựa chọn khác.
Điền Phong cúi đầu, tiếp tục xem tập tài liệu trong tay. Càng xem, lão càng cảm thấy hiếu kỳ, càng xem, càng hứng thú hơn đối với Lưu Sấm. Nếu như qua tập tài liệu này, những việc Lưu Sấm ở Bắc Hải quốc này, cũng không đến mức là kỳ tích. Nhưng nếu xem xét kĩ, liền có thể phát hiện chính vì không có điều đặc biệt, mới là điểm đặc biệt nhất.
Từ lúc Lưu Sấm đánh chiếm Đông Võ, sau khi đánh tan Tiêu Kiến, gần như mỗi bước hành động đều được mưu tình trước. Vào Cao Mật, mượn Di An, đoạt Thuần Vu, chiếm lĩnh vịnh Giao Châu... ồ, đúng rồi, Lưu Sấm gọi ba địa phương Bất Kỳ, Tráng Vũ và Kiềm Tưu này gộp lại gọi là vịnh Giao Châu, cũng không biết có dụng ý gì, nhưng có thể thấy được, thời điểm Lưu Sấm cướp lấy Kiềm Tưu, đã định ra đại kế di dân lập đồn điền. Sau hơn nữa, Lưu Sấm và Lã Bố kết minh, sau khi đánh bại Trần Khuê trở về Bắc Hải quốc, đã kịp thời ổn định thế cục ở Bắc Hải.
Sau nữa, hắn binh phạt Đông Lai, đánh đuổi Bành Cầu. Xem qua tưởng chừng là do vận khí tốt, nhưng thực tế cho thấy, mỗi bước đi đều đã được an bài sớm rồi. Vì vậy mà vô thanh vô tức, thậm chí dưới tình huống mọi người không để ý, Lưu Sấm đã có được hai quận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197049/quyen-1-chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.