Dương Võ Tướng Quân, nắm quyền chinh phạt, ở thời Đông Hán, bổng lộc hai ngàn thạch, lương tháng một trăm hai mươi hộc.
Lưu Sấm đã không còn là kẻ ngu ngơ với quan chế của Đông Hán nữa rồi. Đọc xong cuốn Đại Hán điển chương, hắn hiểu ra rất nhiều chuyện. Chức Dương Võ Tướng Quân tuy có chữ tướng quân, nhưng nắm quyền chinh phạt trong tay. Chớ xem thường ba chữ Quyền chinh phạt kia. Trên thực tế nó đại biểu cho một ý nghĩa rất lớn.
Nói cách khác, Lưu Sấm bằng chức vụ này, có thể chinh phạt tứ phương, thừa lệnh vua thảo nghịch. Đây chính là một quyền lực cực lớn. Bề ngoài nhìn, chỉ là một chức quan, nhưng lại chư hầu một phương do triều đình thừa nhận. Phàm là chư hầu, đều có quyền chinh phạt. Lưu Sấm được phong làm Bắc Hải Tướng, quản lý hai quận Bắc Hải, Đông Lai, nhưng trên thực tế đã thành tiểu chư hầu một phương. Tuy nhiên, những chuyện như vậy sẽ không nói ngoài sáng, mọi người cũng coi như không có việc gì. Nhưng nếu đặt ở trên bàn, tất sẽ dẫn tới rất nhiều rung chuyển
- Đây là kế ly gian của Tào Tháo.
Trần Kiểu phản ứng có chút chậm, nhưng rất nhanh tỉnh ngộ. Lúc đầu y cảm thấy cao hứng thay cho Lưu Sấm, bởi vì cái quyền chinh phạt, thực sự quá mê người.
Những năm Đông Hán, có rất nhiều người từng đảm nhiệm qua chức Dương Võ Tướng Quân. Nhưng ở khoảng thời gian này, chỉ có một người, chính là Lý Giác ở Quan Trung. Sau khi y theo Đổng Trác vào Lạc Dương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197039/quyen-1-chuong-203-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.