Ban đêm, dưới chân Nguyên Sơn, ngoài thành Tề Trường.
Mấy vạn Thái Sơn tặc hạ doanh trại ngoài thành Tề Trường vốn đã bị bỏ hoang.
Bên trong doanh trại đèn đuốc sáng trưng, nhưng canh phòng cũng không tính là nghiêm ngặt. Đám Thái Sơn tặc vốn đã tình trạng kiệt sức, sau khi ăn xong cơm tối, liền chui vào lều ngủ say sưa.
Cũng khó trách, một đường chạy trốn từ Vu Lăng tới đây, đám Thái Sơn tặc không ngừng thấp thỏm lo âu.
Phía sau là mấy vạn đại quân, bất cứ lúc nào cũng có khả năng bị đánh lén. Mà đường chính đã bị đoạn. Muốn quay về quận Thái Sơn, chỉ có thể đi theo con đường núi.
Qua vậy có thể thấy được bọn họ hoảng sợ như thế nào. Cũng không phải do thanh danh của Lưu Sấm quá vang dội. Mà là Quách Tổ và Điền Cung lo lắng quá mức, đã khiến cho thủ hạ cũng tùy theo mà bối rối.
Tới Nguyên Sơn, chỉ cần qua núi là tới quận Thái Sơn. Những Thái Sơn tặc này như trút được gánh nặng, đều thở phào nhẹ nhõm.
Không chỉ là Thái Sơn tặc thở phào, mà ngay cả Quách Tổ và Điền Cung cũng đều thả lỏng, ngồi trong lều lớn uống rượu.
Mấy ngày lui binh, hai người đều cảm thấy rất vất vả. Hiện giờ cuối cùng đã ổn định, khiến cho tảng đá treo trong lòng bọn họ đã buông xuống, nhàn nhã tự tại thưởng thức rượu ngon.
Ban đêm càng ngày càng thâm. Quách Tổ và Điền Cung còn đang nâng ly cạn chén.
- Trường Hầu, sáng sớm ngày mai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197031/quyen-1-chuong-199-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.