Gia Cát Linh trở lại phòng mà tim vẫn đập thình thịch.
Mặc dù đã lớn như thế nhưng nàng chưa từng tiếp xúc thân mật với cơ thể khác nên khi Lưu Sấm ôm nàng làm Gia Cát Linh vô cùng hoảng sợ.
Nàng đương nhiên biết Lưu Sấm không có ý định như thế.
Nhưng …
- Tỷ tỷ, tỷ làm sao thế? Có phải cảm thấy không được khỏe không?
Gia Cát Lượng cùng Gia Cát Quân định đến thỉnh an Gia Cát Linh nhưng khi nhìn thấy Gia Cát Linh như mất cả hồn vía, Gia Cát Lượng hoảng sợ vội vàng chạy đến hỏi thăm.
- Khổng Minh, tỷ không sao … Mau ăn sớm đi như thế mới kịp nghe Trịnh tiên sinh giảng bài, không nên chậm trễ.
Cả nhà Gia Cát Lượng ở trong một viện riêng biệt, một gian phòng chính và ba gian phòng bên, bên cạnh còn có một vườn rau.
Bình thường chuyện cơm nước cả nhà đều do Gia Cát Linh đảm nhiệm.
Chỉ có hôm nay …
- Tỷ tỷ, mặn quá.
- Hả?
- Hôm nay thức ăn có phần hơi mặn.
Gia Cát Linh như tỉnh ngộ, vội xin lỗi.
Nàng thu dọn bát đũa nhưng trong đầu vẫn không ngừng hiện lên hình dáng của Lưu Sấm.
- Khổng Minh, đệ cảm thấy Lưu Công tử là người như thế nào?
Gia Cát Lượng chỉnh sửa lại trang phục chuẩn bị đi ra, Gia Cát Linh không thể nào kìm được nhẹ giọng hỏi Gia Cát Lượng.
Gia Cát Lượng ngẩn ra nghi hoặc nhìn Gia Cát Linh.
Sau một lúc sau y mới trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3196944/quyen-1-chuong-156-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.