Công Mỹ là tên tự của Hoàng Thiệu.
Trong “Tiểu Nhĩ Nhã” cũng có ghi lại Thiệu là đẹp.
Tuy nhiên, Hoàng Thiệu đã rất nhiều năm không dùng tên tự, ngoài những người thân tín bên cạnh thì tuyệt đối không người nào biết y tên là Hoàng Công Mỹ.
Vậy nên khi nghe cách xưng hô thân thuộc này, Hoàng Thiệu bỗng giật mình run người.
Y bất chợt quay người về phía âm thanh phát ra, chợt nghe một tiếng xoảng vang lên, là do đại hán mặt đen làm rơi thanh trát đao trên mặt đất.
- Hoàng Công, có thật là người không?
- Nguyên Phúc?
Hoàng Thiệu sau khi thấy được diện mạo người đàn ông mặt đen kia, cũng vô cũng kinh ngạc.
Y bước nhanh hai bước, đến trước mặt người đàn ông:
- Sao ngươi lại ở đây? Trước đó trong sơn trại ta chỉ thấy vài người là người già, phụ nữ và trẻ em. Bọn họ nói, ngươi đã đi rồi, còn có người nói ngươi đã chết. Sao người lại chạy đến đây, làm việc ở dịch quán này?
Người đàn ông mặt đen kích động, trong mắt trào ra giọt nước mắt cảm động.
-Lúc trước ta nhận được tin của Hoàng Công, liền chuẩn bị trở về sơn trại.
Nhưng huynh đệ Hà Nghi, Hà Man lại được đà lấn tới, cướp người, cướp ngựa, ta đã hết sức ngăn cản, nhưng Hoàng Công không ở đó, những người đó lại muốn thay hình đổi dạng, tìm mưu kế khác, không còn cách nào, ta đành phải mang những người còn lại trở về sơn trại, nhưng trong trại lương thảo đã khô kiệt, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3196871/quyen-1-chuong-119-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.