Bị tiểu tức phụ mặt không biểu cảm, nhưng lại mở to hai mắt nhìn, sau gáy Cố Tinh Lãng từ từ chảy mồ hôi. Mới nhậm chức phò mã gia, nghiệp vụ có liên quan đến phương diện tình cảm này hắn còn chưa thành thục, trong lòng Cố Tam thiếu toàn là nghĩ, mới nãy là ai nghĩ tới công chúa hả!
Ngọc Tiểu Tiểu đợi tình ý của Cố Tinh Lãng đợi đến sốt ruột, là nàng làm sai bước nào sao? Thoạt nhìn thiếu niên này, giống như không có ý gì là muốn ném tình ý tới vậy.
Cố Tinh Lãng suy nghĩ hồi lâu, nói: "Công chúa, làm sao người biết thiếu sư Phong Lâm gọi là Văn Phong Lâm?
Lúc này Ngọc Tiểu Tiểu có cảm giác, giống như là quần cũng đã cởi, nhưng ngươi lại cho ta cảm giác phẫn nộ này, đang trong lúc chơi đùa tình ý, quan tâm Văn Phong Lâm làm gì hả? (editor: cười muốn đi vệ sinh ahahaha)
Cố Tinh Lãng nói: "Người biết chuyện của thiếu sư?"
Ngọc Tiểu Tiểu rút tay ra khỏi tay Cố Tinh Lãng, có chút khó chịu nói: "Ta thuận miệng nói, hắn họ gì liên quan gì tới ta."
Lòng bàn tay Cố Tinh Lãng trống không, liếc nhìn vẻ mặt không có gì của tiểu tức phụ, hỏi một câu: Tức giận?"
Ngọc Tiểu Tiểu nhìn ngoài cửa sổ, quên đi, đoán chừng cả đòi này nàng cũng chỉ là một con cún độc thân. Khuê mật kia của nàng nói thế nào? Phàm là một người đàn ông nhìn thấy cậu không có ý gì, vậy người đàn ông không phải là không có cảm giác vói cậu, thì cũng là phía dưới người đó có vấn đề. Ngọc Tiểu Tiểu dựa bên cửa sổ xe nhìn ra ngoài, sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của chính mình, gương mặt này và gương mặt trước kia của mình giống nhau như vậy, chẳng lẽ gương mặt này ở thế giới này cũng không quyến rũ được nam nhân nào sao? MN*, Ngọc Tiểu Tiểu buồn bực, đến đâu cũng trở thành cún độc thân, vận mệnh thật bi kịch. (*Chỗ này dịch chuẩn là tôi đi, tiếng lóng là một câu chửi như là F***)
Cố Tinh Lãng nhìn Ngọc Tiểu Tiểu, trong lòng gấp đến độ phát hỏa, cũng không biết phải làm sao, lời ngon tiếng ngọt, sẽ không đâu, ôm tiểu tức phụ vào trong lòng? Lúc này hắn ngồi yên không nhúc nhích được, dứt khoát dừng xe, lại mang tiểu tức phụ đi ăn một bữa? Ngẫm lại, vừa rồi một bàn lớn đồ ăn, nhỡ đâu tức phụ ăn đến hỏng rồi thì làm sao bây giờ? Cố Tam thiếu lòng như lửa đốt, cuối cùng cắn răng một cái, cởi áo khoác mình mặc xuống, ra sức nghiêng nửa thân trên, khoác áo lên người Ngọc Tiểu Tiểu, nói: "Trời thu lạnh, đừng để mình bị lạnh."
Ngọc Tiểu Tiểu lại quay đầu nhìn Cố Tinh Lãng, nói: "Ta không lạnh."
Ngoài cửa xe đúng là có gió thổi vào trong xe, trong gió này có hương vị nhân gian yên hỏa, Ngọc Tiểu Tiểu rất yêu thích, bị gió thổi đến híp mắt, Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Gió này thổi tới rất dễ chịu."
Áo khoác rất lớn. bao bọc lấy thân thể còn chưa trưởng thành của Ngọc Tiểu Tiểu, lại càng tôn lên sự linh lung của Công chúa điện hạ, Cố Tinh Lãng nhìn Ngọc Tiểu Tiểu híp mắt như đang ngủ gật, gió thổi tóc Ngọc Tiểu Tiểu hơi bay loạn, sợi tóc đen như mực bay loạn dán vào thái dương bên trán không tự nhiên, Cố Tam Thiếu đột nhiên nhớ tới con mèo mướp mà mẫu thân nuôi. Con mèo kia gọi là Tiểu Hoa, lúc nằm thẳng dưới ánh Mặt Trời híp mắt ngủ, chính là bộ dáng hiện tại của Ngọc Tiểu Tiểu.
"Sau khi về nhà, ta muốn ngủ một giấc, " Ngọc Tiểu Tiểu nói với Cố Tinh Lãng.
Cố Tinh Lãng hơi gật đầu, bỗng nhiên giơ hai tay về phía Ngọc Tiểu Tiểu, nói: " Người có thể ở chỗ này của ta ngủ một lát." Nói xong lời này, Cố Tam Thiếu ít nhiều có chút khẩn trương chờ đợi phản ứng của tiểu tức phụ.
Trong lòng Ngọc Tiểu Tiểu chọn giữa cửa sổ và lồng ngực của Tiểu Cố, cuối cùng lựa chọn được ôm trong ngực Cố Tinh Lãng, đến gần lồng ngực Cố Tinh Lãng dựa sát vào. Đói với nàng thiếu niên này không hề có cảm giác thuộc về mình, nhưng nàng cũng không ghét thiếu niên? Có thể chiếm chút tiện nghi thì chiếm chút tiện nghi đi, Ngọc Tiểu Tiểu híp mắt suy nghĩ.
Hai tay Cố Tinh Lãng ôm lấy bả vai Ngọc Tiểu Tiểu, một lát sau mới thấp giọng nói: "Công chúa, ta không biết mới vừa rồi là người nào nghĩ đến người."
Ngọc Tiểu Tiểu cũng sắp ngủ, nghe lời này của Cố Tinh Lãng, thân thể cứng đờ, diễn trò gì vậy?
"Đừng bị lạnh là tốt rồi, " Cố Tinh Lãng nói: "Ngủ ngon."
Ngọc Tiểu Tiểu được Cố Tinh Lãng ôm trong ngực, suy nghĩ hồi lâu, đột nhiên có chút ngẩn người, có thể thiếu niên này không phải là không có tình cảm, là cậu ấy không hiểu sao? Ngồi dậy từ trong lòng Cố Tinh Lãng, ngón tay Ngọc Tiểu Tiểu chọt cằm Cố Tinh Lãng, nói: "Ngươi sẽ không."
Cố Tinh Lãng sửng sốt, hắn vừa làm cái gì? Hắn sẽ không cái gì hả? Theo bản năng, Cố Tam thiếu liền hỏi: "Ta sẽ không cái gì?"
Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Ta nhảy mũi một cái, ta hỏi bây giờ là ai đang nghĩ đến ta, ngươi phải nói, là ta đang nghĩ đến nàng."
Cố Tam thiếu mở to miệng, là vậy phải không?
"Như ngươi là sẽ không làm vậy, " Ngọc Tiểu Tiểu ngận ngữ thâm tâm trường nói với Cố Tinh Lãng: "Nữ hài tử là muốn được dỗ dành, cho dù là ngươi không có tình cảm với ta, nhưng sau này ngươi sẽ gặp được cô nương mà ngươi thích, tình ý gì ngươi cũng không, làm sao ngươi theo đuổi được cô nương nàng? Ngươi phải nhớ kỹ một câu, là chí lý danh ngôn."
"Nam nhân không xấu, nữ nhân không yêu, " Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Tuổi trẻ ngây thơ, một loại nam nhân bình thường thì đều là mệnh nam phụ số hai, ngươi muốn làm nam chính, thì ngươi phải, cái kia, đã hiểu chưa?" (cười chết editor)
Phốc, Cố Tam thiếu phun, cái kia là cái gì, hắn biết cái gì chứ hả? Đoạn đối thoại này quá lao lực!
"Nhớ kỹ chưa?" Ngọc Tiểu Tiểu còn hỏi lại Cố Tinh Lãng một câu.
Cố Tinh Lãng vận nửa ngày khí, đàu óc xoay chuyển thật nhanh, so với lúc hắn chỉ huy bộ hạ liều chết, lúc này xoay chuyển còn nhanh hơn, Cố Ta thiếu nghĩ ngợi, ta phải nói thêm gì, tức phụ nhà ta mới có thể nghe hiểu lời ta? Công chúa hoàng thất đều là như vậy sao? Thật đúng là nhất đạo cung tường hai cá thế giới. (đại lạoi chỗ này là ở cùng một chỗ mà như 2 nơi khác xa nhau, tuicx ko biêt edit sao cho thoát ý nữa)
Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Ngươi đã hiểu chưa?"
Cố Tinh Lãng đưa tay ôm Ngọc Tiểu Tiểu vào trong lòng, trầm giọng nói: "Ta người này không xấu, ta cũng không có tình ý với người khác."
Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Đó là do ngươi còn chưa gặp được a."
"Ta đã cùng công chúa kết làm phu thê rồi, " Cố Tinh Lãng vội nói: "Trừ công chúa, ta còn có thể có tình ý đối với ai?"
Hả? Ngọc Tiểu Tiểu ở trong lòng Cố Tinh Lãng nghiêng đàu, thiếu niên này có tình ý với nàng!
Cố Tinh Lãng nói: Công chúa, đời này ta sẽ không có nữ nhân khác, người là thê tử của ta, thì hai người chúng ta cùng nhau đi qua cả đời, không tốt sao?"
Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Đi qua cả đời?"
Lực đạo Cố Tinh Lãng ôm Ngọc Tiểu Tiểu lại tăng thêm một chút, nói: "Đúng, đi qua một đời."
"Nữ nhân tốt rất nhiều ai, " Ngọc Tiểu Tiểu đột nhiên lại thấy tiếc thay Cố Tinh Lãng, treo cổ trên một thân cây, nam nhân bi ai a.
Cố Tinh Lãng nói: "Nữ nhân tốt có nhiều hơn nữa, ta cũng không biết các nàng, vậy tốt hơn nữa thì liên can gì tới ta?"
"Ngươi có năng lực. . . " Ngọc Tiểu Tiểu muốn nói, ngươi có nhiều năng lực hơn đi đi, bạn gái là phải quyến rũ, trạch trong nhà, đến chết vẫn là một trạch nam, không có tiền đồ.
Hiện tại Cố Tinh Lãng đã sợ Ngọc Tiểu Tiểu nói chuyện, lúc này nhường Ngọc Tiểu tiểu nói ba chữ, liền cúi đầu, tâm nhất hoành, đây là tức phụ của hắn, hắn ngay cả hôn thế nào cũng được! Một nụ hôn của Cố Tam thiếu rơi trên môi tiểu tức phụ.
Ngọc Tiểu Tiểu dạy bảo Cố Tinh Lãng, có nhiều lời hơn nữa cũng không nói ra được.
Ở trong Đại Tô Quán, món cuối cùng Ngọc Tiểu Tiểu ăn là điểm tâm ngọt, quế hoa tiểu nguyên tiêu, bởi vì ăn nhiều, lúc tới nơi này trong miệng vẫn còn một chút hương vị ngọt ngàocủa đường hoa quế. Cố Tinh Lãng dùng đầu lưởi mở môi ngọc của Tiểu Tiểu, tiến vào, cẩn thận tỉ mỉ cùng Ngọc Tiểu Tiểu răng môi gắn bó quấn quýt, chút hương vị ngọt ngào mê người, đủ để cho Cố Tam thiếu trầm mê.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]