Lúc này, Triệu phi và Thúy Ngọc được đám thái giám đào lên từ đống phế tích, toàn thân hai người đều là máu và bụi, một chút cũng không nhìn ra bộ dạng trước kia.
Hiền Tông không dám bước lên nhìn, xa xa hỏi Kính Trung: "Triệu phi thế nào?"
Kính Trung ngồi xổm xuống, thử hơi thở Triệu phi một chút, đầu ngón tay yếu ớt động đậy, Kính Đại tổng quản thở phào nhẹ nhõm, bẩm báo Hiền Tông: "Thánh thượng, nương nương còn thở."
"Thái y." Hiền Tông xông tới chỗ thái y đang đứng chờ lệnh: "Mau đi xem Triệu phi thế nào!"
Xà ngang đè lên người Triệu phi là cây xà phụ, cũng không có lớn lắm, mà một số cây bị hai đầu thành giường đỡ một phần, xem như cứu Triệu phi và Thúy Ngọc một mạng.
"Truyền quốc sư vào cung." Hiền Tông lệnh một thái giám, phải mời cao tăng quốc sư tới nghĩ biện pháp, không thể để ngày nào Hoàng hậu cũng tới chơi trò sét đánh như vậy được.
*****
Trong lúc đó, Ngọc Tiểu Tiểu đứng ở trước cửa Trấn Quốc hầu phủ, đối với người trời sinh không có yêu cầu gì như Ngọc Tiểu Tiểu, nhìn đại hộ nhà cao cửa rộng trước mặt không có cảm giác gì, nhưng Cố Thần và Cố Tinh Nặc nhìn tấm bảng ghi bốn chữ "Trấn Quốc Hầu phủ" bị gỡ xuống, cửa trống không, trong khoảng thời gian ngắn buồn vui lẫn lộn. Buồn vì một nhà bọn họ là trung thành vì nước, lại bị gian thần hãm hại, còn vui chính là cả nhà bọn họ vẫn còn sống, người còn sống vẫn còn hy vọng không phải sao?
Tổng quản thái giám phụng chỉ giúp Cố gia dọn nhà, từ trong phủ chạy ra đón, hành lễ trước mặt Ngọc Tiểu Tiểu.
Ngọc Tiểu Tiểu cũng không biết tên thái giám này đến làm gì, chỉ gật đầu một cái với vị này, rồi quay sang nói chuyện cùng Cố Thần và Cố Tinh Nặc: "Gia gia, đại ca, đây là nhà chúng ta đi? Chúng ta vào thôi."
Tổng quản thái giám thấy cả nhà muốn vào phủ, vội vàng hỏi Ngọc Tiểu Tiểu: "Công chúa Điện hạ, người xem thử tấm biển phủ nên viết chữ gì?"
Ngọc Tiểu Tiểu hỏi: "Tấm biển là cái gì?"
Tổng quản thái giám cảm thấy, nếu mình giải thích tấm biển là vật gì với Công chúa Điện hạ, sẽ thành bất kính với Công chúa Điện hạ đi? Ngay cả tấm biển cũng không biết, Công chúa ngài là ngu ngốc sao?
Dù sao Vương ma ma cũng đã lăn lộn với Ngọc Tiểu Tiểu mấy thánh, biết Công chúa nhà mình không có hiểu chuyện phổ thông, chỉ một chỗ phía trên cửa: "Chính là danh hào dùng để treo chỗ đó."
Tổng quản thái giám tiếp lời: "Thánh thượng có khẩu dụ, nói phủ này có thể gọi là Phủ Trưởng Công Chúa." Nói xong, vị này chờ Công chúa Điện hạ quỳ xuống khấu đầu tạ ơn hoàng ân.
Cụ tổ tôn Cố gia, cùng với Cố Tinh Ngôn đi theo lão phu nhân chờ, vẻ mặt cũng lập tức cứng lại. Phủ này gọi là Phủ Trưởng Công Chúa? Kia không phải Cố Tinh Lãng thành ở rể sao? Cả nhà bọn họ theo chân Cố Tinh Lãng tới Phủ Trưởng Công Chúa, là gánh nặng kiếm cơm hả?
Ngọc Tiểu Tiểu ngẩng đầu nhìn trên đại môn trống rỗng, nàng thật sự không muốn làm nữ nhi hôn quân nha, lập gia đình còn phải phát bực với danh Trưởng Công chúa?
"Đây là Cố gia." Ngọc Tiểu Tiểu nhìn Tổng quản thái giám, nói: "Viết hai chữ Cố Gia là tốt rồi."
"Cố Gia?" Tổng quản thái giám sợ mình nghe lầm.
Ngọc Tiểu Tiểu quay sang hỏi Cố Thần: "Gia gia, có phải gọi cái tên này hay không?"
Cố Thần thấy sắc mặt Ngọc Tiểu Tiểu cũng không phải nói dối, lão Nguyên soái là một người sảng khoái, tam tôn tức (*cháu dâu thứ ba) không coi mình là ngoại nhân, dĩ nhiên ông cũng xem cháu dâu này là người Cố gia, lão gia tử nói: "Vậy gọi Cố Phủ đi."
Ngọc Tiểu Tiểu không chút nghĩ ngợi, nói với Tổng quản thái giám: "Gọi Cố Phủ, chuyện trong nhà, ngươi cứ hỏi gia gia của ta đi."
Tổng quản thái giám chỉ đành gật đầu tuân lệnh.
"Đi." Cố Thần hắng giọng, cười một tiếng, nói với Ngọc Tiểu Tiểu: "Công chúa, chúng ta vào phủ nói chuyện."
"Ôi." Ngọc Tiểu Tiểu đáp lời lão gia tử, liền theo lão gia tử vào phủ.
Ngụy ma ma ôm Ngọc Tử Dịch đứng dưới bậc thang, cả đám người Điện Bạch Hồng này không biết phải làm sao, có phải Trưởng công chúa quên cái gì không?
Cố Tinh Nặc là người chững chạc, thấy Ngọc Tiểu Tiểu liều mạng theo lão gia tử vào phủ, xoay người xuống bậc thang, khách khí với Ngụy ma ma, nói: "Mời ngài vào."
Lúc này Ngọc Tiểu Tiểu chạy tới bên cạnh lão phu nhân, kêu lão phu nhân một tiếng nãi nãi (*),nói: "Trong nhà có lửa, mọi người không có bị thương chứ?"
(*) nãi nãi: bà nội ~> Vì để giống Cố lão Nguyên soái là "gia gia", nên Nuy sẽ dùng từ "nãi nãi" cho thành một bộ nha ^^
Lão phu nhân nghe Ngọc Tiểu Tiểu gọi một tiếng nãi nãi, cũng giống như lão gia tử, không được tự nhiên cho lắm, lại vừa ý ấm lòng, cười nói với Ngọc Tiểu Tiểu: "Không có bị thương, chúng ta đều tốt."
Ngọc Tiểu Tiểu thở phào nhẹ nhõm, nói: "Vậy là tốt, nếu không ta sẽ đi tính sổ với Triệu Thu Minh, chuyện này không thể cứ tính như vậy!"
Lão phu nhân quan sát Ngọc Tiểu Tiểu từ trên xuống dưới, một cô nương xinh đẹp như hoa như ngọc, vóc người cao gầy, nhìn thế nào cũng không giống như người học võ, lão phu nhân không nhịn được hỏi Ngọc Tiểu Tiểu: "Công chúa Điện hạ, ngài tập võ sao?"
Ngọc Tiểu Tiểu hồn nhiên nói: "Đúng nha, mẫu hậu sợ ta bị khi dễ, nên đã mời một cao nhân tới dạy võ công cho ta."
Đi theo phía sau, khuôn mặt Vương ma ma không nhịn được run rẩy, đây là lời bà liều mạng lừa gạt Hiền Tông có được không, có trời mới biết Công chúa Điện hạ làm được như vậy. Nhìn Công chúa mình một thân giá y, đi theo bên cạnh lão phu nhân, Vương ma ma ngẩng đầu nhìn trời, mặc dù Cố gia nhất thời gặp nạn, phò mã gia cũng là người tàn hai chân, bất quá cái nhà này cũng là một nhà tốt, so với suốt ngày trong Đế Cung ngươi lừa ta gạt, Công chúa gả cho Tam lang Cố gia, Hoàng hậu nương nương cũng coi như an lòng rồi nhỉ?
Sau khi cả nhà vào đại sảnh chính đường, trừ Cố Thần và Cố Tinh Nặc, những người khác đều nhìn Ngọc Tử Dịch trong tay Ngọc Tiểu Tiểu.
Cố Thần nói với mấy người lão phu nhân: "Đây là Thất điện hạ, ngày sau tạm thời nuôi bên người Trưởng Công chúa Điện hạ."
Mấy phụ nhân bên lão phu nhân giật nảy mình, đường đường là một hoàng tử, không nuôi trong Đế Cung, lại nuôi bên cạnh một Công chúa đã xuất giá sao?
Ngọc Tiểu Tiểu đem Ngọc Tử Dịch nhét vào ngực Cố Tinh Nặc, nói: "Ta sợ hắn ở trong cung sẽ không sống lâu, cho nên mới đem ra khỏi cung nuôi, nãi nãi yên tâm, hắn ăn không nhiều đâu, nuôi tốt lắm."
Lão phu nhân suýt chút nữa là đặt mông xuống đất, vị này cái gì cũng dám nói sao?
Cố Tinh Nặc đã là cha hai đứa, ôm Ngọc Tử Dịch rất có bài bản, nói với lão phu nhân: "Tổ mẫu, nên chọn cho Thất điện hạ một viện tốt, tốt nhất là giống như Công chúa Điện hạ."
Ngọc Tiểu Tiểu muốn nói không cần, nàng tuyệt đối không muốn cho cái người chuyên hãm hại chị ruột này ở chỗ tốt, nhưng khi nhìn mấy vị ngồi chính đường một vòng, mấy vị này và Ngọc Tử Dịch cũng không phải thân thích, tại sao lại để người ta nuôi Ngọc Tử Dịch?
Lão phu nhân vội vàng kêu quản gia tới, đi dọn một cái sân viện, dàn xếp ổn thỏa cho đám người Ngọc Tử Dịch.
Sau khi chờ Ngụy ma ma ôm Ngọc Tử Dịch đi, lão phu nhân mới nói với Cố lão gia tử: "Tân phòng của Công chúa Điện hạ và Tinh Lãng sẽ được bố trí lần nữa, bọn người Anh đại nhân cũng đã đem đầu bếp trong phủ tới, lúc này nhà bếp đang bận rộn làm gấp, cũng không thể làm chậm trễ tiệc buổi tiệc tối."
Cố lão gia tử nói: "Đi gọi một đoàn hát tới, tiệc tối ngày thành hôn của chúng ta bày ngoài sân, ta muốn mời mọi người nghe hát." Tiệc cưới của Trưởng Công chúa bị Triệu Thu Minh dẫn theo binh lính tới quấy rối, ông phải bồi thường lại cho cháu dâu, không thể làm lớn thì làm nhỏ cũng được.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]