Hắn suy nghĩ một lúc, thấy nàng đã đổi quần áo đang ngồi chải đầu, hắn liền đứng dậy, mặc quần áo của mình vào, bảo Xuân Liễu lui ra, tiếp nhận việc vẽ lông mày cho nàng.
Trương Vi Vi có phần thẹn thùng lại có chút không rõ nhìn hắn, xác định lúc này hắn không có ý định bất lương gì đó, cộng thêm hình hình đã không so đo với những lời nàng nói lúc trước, mới thả lỏng nói: "Đại gia, nếu như lão phu nhân có trừng phạt ta, chàng phải nói tốt giúp ta đấy!"
Bố Ngự Đình đang bận vẽ lông mày cho nàng, nghe giọng điệu của nàng giống như một tiểu tức phụ nhu nhược, nhịn không được bật cười, "Được, ta sẽ che chở cho nàng, nếu như lão phu nhân thật sự muốn xông lên đánh người, lúc đó nàng nhớ phải che ở trước mặt ta đấy!"
Nghe xong vế đằng trước Trương Vi Vi còn rất thoải mái, nghe đến vế sau, liền cong môi, hắn nói như vậy là coi nàng là bia đỡ bằng thịt sao?
Nàng bĩu môi đang muốn kháng nghị thì nghe Bố Ngự Đình đang chuyên tâm vẽ lông mày từ từ nói: "Tối hôm qua có người đẩy ta một cái, hại ta bị đụng vào bồn tắm, sau lưng thâm tím một mảng lớn..."
Trương Vi Vi sửng sốt một phen, bỗng nhiên có phần chột dạ, "A? Là do thiếp làm sao?" Nàng cho rằng chính mình chỉ nghĩ như vậy, không biết nàng đã làm như vậy.
Hắn gật đầu, dùng ánh mắt đừng mong nói dối liếc nhìn nàng, "Hình như cũng không có người khác."
Nàng bị bức trở về, chỉ cảm thấy trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-the-ho-gia/1576417/chuong-7-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.