Phong Cuồng Tiêu đứng ở cửa đúng ba ngày ba đêm, không ăn không uống, chỉ là quật cường đứng.
Bên trong nhà, Vũ Văn Tiểu Tam ngáp một cái, nhìn Hiên Viên Ly rõ ràngđã dãn nét mặt ra, thật ra thì chuyện này nàng ta đã có điểm không bìnhtĩnh rồi, nhanh xử lý xong rồi còn đi, kéo dài làm cái gì! Nếu hiện tạicó một trận mưa như thác đổ khiến Phong Cuồng Tiêu mắc mưa, bị bệnhnặng, nói không chừng Tiểu Ly mềm lòng liền tha thứ cho hắn.
Mỗ nữ xấu xa tưởng tượng như vậy, đang nghĩ thì bên ngoài đột nhiên vang lên một tiếng ầm ầm lớn. . . . . .
Khóe miệng giật giật, trời mưa thật rồi hả? Có sét đánh rồi. Vậy PhongCuồng Tiêu đó sẽ không bị sét đánh chứ? Nghĩ tới điên cuồng lắc đầu. Ặc, vẫn không cần bị sét đánh thì tốt hơn, nếu thật bị sét đánh, Tiểu Lyphải làm sao đây!
Nghe tiếng mưa bên ngoài, dáng vẻ Hiên Viên Ly nóng nảy nhìn lướt ra ngoài, đứng lên rồi lại ngồi xuống, vẻ mặt rối rắm.
Khóe miệng Vũ Văn Tiểu Tam giật giật, một giọng nói chẳng hề để ý, sâukín mở miệng: "Aizz, Phong Cuồng Tiêu đáng thương! Không ăn không uốngba ngày ba đêm, mưa lớn thêm một chút, không chết cũng phải mất nửa cáimạng! Đến lúc đó, dù người nào đó có muốn tha thứ, cũng không có ngườiđể mà tha thứ đâu!"
Lời này khiến sắc mặt Hiên Viên Ly lập tức cứng đờ, do dự nhìn cánh cửakia một chút, lần nữa đứng lên, nhưng lại dừng một chút, rồi lại thảmông trở về.
Lần này khóe mắt Vũ Văn Tiểu Tam lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-phi-bon-vuong-giet-chet-nguoi/1623938/quyen-3-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.