Vũ Văn Tiểu Tam nhìn Phong Cuồng Tiêu ở cửa ra vào kia một chút, cười khẽ một tiếng liền đẩy cửa vào, rồi sau đó đóng cửa lại.
Nhìn vẻ mặt Hiên Viên Ly tràn ngập rối rắm, đang ngồi bên trong nhà: "Tiểu Ly, không cho hắn đi vào sao?"
"Không cho." Thật ra thì nàng cũng không biết mình đang kiên trì điềugì, rõ ràng rất nhớ hắn, rõ ràng rất muốn nhìn thấy hắn, rõ ràng rấtmuốn đi cùng với hắn, nhưng chỉ cần nhớ tới lời hắn đã nói hôm đó, nhớtới một cái tát kia, trong lòng giống như có cái gì đó chặn lại, khóchịu đến nỗi khiến nàng muốn thổ huyết!
"Muội chắc chắn chứ?" Cười như không cười nhìn nha đầu miệng nói mộtđằng mà tâm nghĩ một nẻo này, thật ra thì cảm giác mình càng giống nhưnữ nhân rồi! Hiên Viên Ly nhỏ hơn nàng ba tuổi, nàng cũng coi như là tỷtỷ của muội ấy, nhưng chỉ lớn hơn ba tuổi, không giống như nàng ấy, vẫncòn là một đứa bé, mình đã trải qua nhiều chuyện nên đã trưởng thànhhơn?
"Muội. . . . . ." Nàng có thể nói nàng không xác định sao? Nhưng để nàng tha thứ cho hắn, nàng cũng cảm thấy rất khó khăn.
"Vậy hãy để chúng ta tới xem thành ý của hắn." Vũ Văn Tiểu Tam cười đến cực kỳ thần bí.
"Thành ý?"
"Ừm!"
. . . . . .
Vừa nói dứt lời với Hiên Viên Ly, Vũ Văn Tiểu Tam liền ra khỏi phòng, mở miệng về phía mỹ nam xinh đẹp tràn ngập dã tính kia: "Phong Cuồng Tiêu, Tiểu Ly nhà chúng ta còn chưa muốn gặp ngươi...ngươi vẫn là đi về trước đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-phi-bon-vuong-giet-chet-nguoi/1623937/quyen-3-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.