Nhìn xem gương mặt tuấn tú của hắn cách bản thân gần như thế, lập tức, hơi thở nam tính tiến vào mũi , trái tim Vũ Văn Tiểu Tam nhảy lên, suýt nữa muốn nhảy ra khỏi yết hầu !
Còn chưa có phản ứng kịp hắn nói cái gì, đã vô ý thức gật đầu, gật đầu xong thấy trong mắt người kia lóe lên tia nguy hiểm , như lạnh cả sống lưng. . . . . .
Rồi sau đó nhớ lại lời hắn vừa mới nói, "Tam nhi ngày hôm qua là như thế này đối Ngạo ?" Sặc. . . . . . Không phải thế chứ ! Vì thế nhanh chóng lắc đầu: "Thương Thương, không phải như thế. . . . . . Không phải. . . . . ."
"Không phải như thế?" Nói xong bàn tay đặt ở trên eo nàng rút ra, hai tay đồng loạt quấn đến sau cổ nàng, rồi sau đó không hề để lại khe hở áp ở trên thân thể nàng, thậm chí còn có thể cảm nhận được dưới thân mềm mại, môi mỏng khêu gợi khẽ nhếch: " Hay là như vậy ?"
Vũ Văn Tiểu Tam tâm đều nhanh nhảy ra cổ họng , co rúm lại mở miệng, mang theo giọng mũi dày đặc khóc nức nở : "Cũng không phải như vậy , hu hu. . . . . ."
Tuyệt mỹ thiên hạ mày nhíu lại , suy tư một lát, rồi sau đó hai tay bắt đầu lần vào trong vạt áo của nàng. . . . . .
"Thương Thương, ngươi làm gì?" Mỗ nữ rốt cục có chút kinh hoảng rồi.
"Ngày hôm qua Ngạo không có mặc quần áo , phải không?"Tà mị ngắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-phi-bon-vuong-giet-chet-nguoi/1623795/quyen-1-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.