Vừa ra khỏi cửa, mỗ nữ liền thấy tuyệt thế mĩ nam mà bản thân mong nhớ ngày đêm . . . . . .
Vẫn là quần áo bạch y tuyệt trần , khóe môi vẫn là lúm đồng tiền tà mị , vẫn là khuôn mặt đẹp như cánh hoa đào , vẫn là làm cho người ta mê say như vậy. . . . . .
Vũ Văn Tiểu Tam nhìn xem hai mắt bốc sao sáng, Thương Thương quả nhiên là đẹp trai nhất !
Hiên Viên Vô Thương xem nàng thật cao hứng lao ra cửa, lòng tràn đầy lửa giận bình ổn một ít, xinh đẹp cười, rồi sau đó ôn nhu mở miệng: "Tam nhi, nhớ ta sao?" Trong lòng đã có chút lửa bốc lên, hắn hôm nay nhất định phải cấp nha đầu kia một chút giáo huấn!
A? Hỏi câu này làm Đình Vân quay đầu, không biết nói gì xem vương gia nhà hắn . . . . . .
Vũ Văn Tiểu Tam nhìn nhìn gương mặt mỹ diễm của hắn kia , một giọt nước miếng lại xuất hiện tại khóe môi, rất là kích động tiến lên, một cái chạy vội nhào vào trong lòng hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn cọ a cọ ở trước ngực hắn : " Nhớ Thương Thương , người ta mấy ngày cũng chưa thấy Thương Thương rồi !"
Tay nhỏ bé rất là không thành thật ở trên người hắn sờ soạng , ăn đậu hũ của soái ca cảm giác thật không sai! Hì hì. . . . . .
Cảm giác được tay nhỏ bé đang ở trên người mình tác loạn , môi mỏng của Hiên Viên Vô Thương tiến đến bên tai nàng, giọng nói tràn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-phi-bon-vuong-giet-chet-nguoi/1623794/quyen-1-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.