Trình Tư Miên đi theo Tô Hiển Ngôn vào văn phòng, văn phòng rất lớn, lấy màu trắng làm chủ, nhìn qua ngắn gọn sạch sẽ, nhưng thiết kế cũng không thiếu thứ gì.
“Ở đây chờ một chút.” Tô Hiển Ngôn cầm mấy phần văn kiện trên bàn làm việc, đảo mắt liền muốn đi ra ngoài.
“Đợi chút, vậy đây là phòng làm việc của chú tôi sao?”
Tô Hiển Ngôn quay đầu nhìn cô, “Của tôi.”
“Oh.” Trình Tư Miên hì hì cười, “Tôi nói mà, phòng làm việc của chú tôi sao có thể sạch sẽ như vậy, rất không khoa học.”
Tô Hiển Ngôn bật cười, “Đợi lát nữa hắn sẽ tới, tôi còn có việc, một mình cô ở đây đợi hắn được không?”
“Được rồi, anh vội thì đi đi.”
Tô Hiển Ngôn nghe cô đáp ứng lưu loát như vậy liền đẩy cửa đi ra ngoài. Chờ Tô Hiển Ngôn đi rồi, Trình Tư Miên liền bắt đầu quan sát chung quanh, một hàng dài sách trên kệ sách, một hàng mô hình động động bên cạnh. Cuối cùng cô đặt mông ngồi trên ghế làm việc của Tô Hiển Ngôn, giả vờ nghiêm túc xem văn kiện trên bàn.
Ừ, quả nhiên có cảm giác của người thành đạt.
Bàn làm việc dựa lưng vào cửa sổ lớn sát đất, Trình Tư Miên chờ nhàm chán liền chuyển qua nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ. Đúng lúc này, cửa phòng có tiếng vang, cô cho rằng là Trình Tần đi lại, đang muốn xoay người chợt nghe thấy thanh âm của một người phụ nữ.
“ Tô tổng của các người còn đang bận việc?”
“Đúng vậy Thái tiểu thư.”
“Ừ, vậy tôi ở đây chờ hắn.”
“Vâng.”
“Ôi đúng rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-noi-ta-deu-nghe/97440/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.