- Mối hận này ta nuốt không trôi!Lý Diên Khánh thấp giọng nói:- Ta có một biện pháp, có lẽ có thể thử một lần.Hắn liền thấp giọng nói vài câu với Tộc trưởng, Lý Văn Hữu nhướng mày:- Như vậy có thể thực hiện không?- Nếu như Tộc trưởng muốn mượn thuyền, đây chính là cơ hội cuối cùng.Lý Văn Hữu nghĩ tới sắc mặt ghê tởm của Trương Quân Bảo, lại nghĩ tới mấy năm gian khổ của họ, liền chậm rãi cắn chặt hàm răng nói:- Thôi, dù sao đã đi tới đường cùng, chữa ngựa chết thành ngựa sống đi!Lúc này, Vương Vạn Hào nghe nói Lý Văn Hữu tức giận, lão nóng vội chạy ra, giữ chặt Lý Văn Hữu nói:- Ca ca tuyệt đối đừng đi, tiểu đệ đưa rượu bồi tội với ca ca, chuyện đội tàu ta vẫn giữ lập trường như buổi sáng, chỉ là ta nói cho lão Trương, thuyền ta sẽ cho hắn mượn, nhưng tuyệt đối không phải hiện giờ, ta sẽ không làm ca ca mất mặt.Trương Quân Bảo cũng đi tới, giả mù sa mưa bồi tội nói:- Vừa rồi tiểu đệ nói chuyện không chu toàn, mong rằng huynh trưởng không nên để trong lòng.Lý Văn Hữu thấy Lý Diên Khánh nháy mắt với mình, gã hiểu ý trong lòng, hừ một tiếng nói với Trương Quân Bảo:- Ta sốt ruột trở về, là muốn chuẩn bị bày rượu cho Lý gia chúng ta ăn mừng đứng đầu thi huyện, hai ngày nữa nhà lão Thang cũng sẽ bày rượu, lão Thang đúng không?Thang Liêm tổ phụ Thang Hoài gật đầu, ôm quyền nói với mọi người:- Thang Hoài nhà ta thi huyện hạng mười, ta cũng chuẩn bị hai ngày nữa bày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-mon-kieu-si/2509739/chuong-108.html