- Nhìn kỹ số báo danh của mình, đừng đứng sai hàng!Tần Lượng thấp giọng hỏi Lý Diên Khánh:- Số bao danh của ta là Số ba Ất, số này sao hả?Lý Diên Khánh nhìn y với vẻ đầy thương hại, sát vách của sát vách phòng đó là nhà vệ sinh, chẳng ngờ được phân vào đúng “phòng phân”, tên tiểu tử này số đen quá đi mất! Có điều hắn không tiện nói gì, đành đáp vẻ nước đôi:- Đây cũng là lần đầu tiên ta tham gia khoa cử, không rõ chuyện này cho lắm.- Lão Lý, ta là Số 28 Đinh, ngươi số bao nhiêu?- Ta là số 75 Bính, không cùng chỗ với hai người, thi xong gặp vậy.- Vậy được, thi xong gặp.Ba người tản ra, tự đi tìm hàng của mình, trên sân rộng có sáu hàng, xếp hàng dựa theo số báo danh trước mặt.
Số báo danh của Lý Diên Khánh là 75 Bính, hắn phải tới hàng Bính xếp hàng.Hàng Bính của Lý Diên Khánh đã có hơn năm mươi người, trước mặt hắn là một người cực kỳ béo, tuổi tác không lớn lắm, trông có vẻ mới mười sáu, mười bảy, nhưng dáng người chẳng khác gì con hà mã vị thành niên.
Lý Diên Khánh cũng được coi là to cao, nhưng đứng trước mặt tên mập này, hắn trông có vẻ cực kỳ nhỏ bé.
Mấy sĩ tử vừa nhỏ vừa gầy xếp hàng trước mặt gã trông chẳng khác gì cây đậu đỏ.- Lão đệ, phiền ngươi cầm giúp ta, ta sửa sang lại mũ quan một chút.Tên mập đưa cho hắn một cái bọc lớn, Lý Diên Khánh nhận lấy, cầm trên tay cực kỳ nặng, chí ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-mon-kieu-si/2509630/chuong-163.html