*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cố Dận Lai nhìn cung nữ nằm trên giường bệnh, sắc mặt nhợt nhạt, hiện tại đang giữa trưa, người của Thái Y viện không ăn cơm thì cũng đã nghỉ ngơi, ở gian phòng bắt mạch cho nô tài này vắng vẻ không bóng người qua lại.
Hoàng thượng từ hôm trước đưa hầu hết các vị nương nương, Hoàng tử, Công chúa đến Hành cung tránh nóng, đoàn Ngự y, Thái y cũng khăn gói theo hầu. Hiện tại ngoài ba vị lão Thái y chuyên phục vụ Tương Hoàng Quý phi, Đông cung Thái tử thì chỉ còn dăm mười tên học việc, tán thuốc, phụ giúp sơ sài. Cố Dận Lai là một trong số đó.
Hắn xoa xoa hai bàn tay vào nhau, cung nữ kia mắt đã nhắm hờ, một phần vì bị sốt cao, phần còn lại có lẽ do mệt mỏi. Cố Dận Lai luồn tay vào áo nàng ta, miệng cười khoái trá. Cung nữ của Hoàng thượng, không ăn được vẫn có thể sờ được, hiếm khi được cơ hội tốt thế này, hắn làm sao có thể bỏ qua. Nếu không phải vì nữ nhân trong cung ai nấy đều xinh đẹp, hắn cũng chẳng phải chịu nhọc nghe theo mẫu thân vào đây làm tên học việc.
Bên ngoài khe cửa, có kẻ đang chăm chú nhìn Cố Dận Lai cởi áo cung nữ, gương mặt vuông vức dữ dằn quay lại bẩm báo. Chủ nhân hắn ta một thân tử y lười biếng ngồi trên bành kiệu làm bằng gỗ tử đàn, gỗ quý tinh tế chạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-mac-tan-thiem-dai-mac-huong/2217700/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.