*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thịnh Vương thoải mái uống ba chén rượu lớn rót đầy, mắt liền có chút tơ máu. Vĩnh Nguyên Đế ha hả cười, cho hắn ngồi xuống, trong tiệc vì một màn vừa rồi càng vui vẻ náo nhiệt.
Lúc này, bên ngoài có tiếng thông tri:
"Thái tử điện hạ đến!"
Vĩnh Nguyên Đế cau mày, ngoài sảnh, bóng áo vàng kim nhạt tiến vào. Thái tử gầy rộc, thân hình như chui trong bộ triều phục rộng thùng thình, thần trí mơ mơ màng màng, hai mắt vô định không rõ đồng tử.
- Tham kiến phụ hoàng!
Vĩnh Nguyên Đế nén giận, đã đến đại yến trễ như vậy, lại còn đem theo bộ dạng này, nếu ngày thường hẳn đã bị trách phạt, nhưng hôm nay dù sao cũng vì hắn chọn ra Thái tử phi, nên qua quýt để hắn ngồi xuống.
Thái tử đến cạnh Huy Quận công, lờ đờ muốn ngủ, đôi chút lại ngáp dài mệt mỏi. Bên dưới đã có người muốn dâng lên tài nghệ. Gia Hỷ như mọi khi nhàm chán dự tiệc, cảm giác có một đôi mắt chăm chú nhìn mình, nàng ngẩng đầu tìm kiếm, liền phát hiện Thịnh Vương. Nụ cười của hắn còn rực rỡ hơn dương quang mùa xuân, khiến người khác chói mắt.
Phía trên cao Vĩnh Nguyên Đế vỗ tay, Gia Hỷ nhìn lên, người đang mặc vũ y xanh biếc không ai khác chính là Tiên Vu Hạnh Đào. Tây Định Vương mỉm cười đứng dậy:
- Phụ hoàng, Tiên Vu cô nương là nghệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-mac-tan-thiem-dai-mac-huong/2217662/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.