Thẳng thêm một tháng nữa, bên Thịnh Vương phủ phát thiếp mời tiệc đầy tháng của tiểu Thế tử. Thiếp mời chỉ gửi đến cáo mệnh phu nhân quan lại từ Nhị phẩm trở lên, cùng Hoàng thân quốc thích cùng phẩm, bên Phùng phủ nếu tính có tư cách nhất chính là Phùng Đại lão gia, có điều Hàn thị vừa mất, hiện tại ông vẫn chưa cưới kế thê. Nên với cái tiệc này, Phùng gia liền im hơi lặng tiếng.
Thế nhưng sáng ngày ra, Phùng Bạch Thảo đã chạy đến viện Gia Hỷ làm loạn. Bối Lan đứng chặn trước cửa, Gia Hỷ nằm nghiêng trên tháp vốn không muốn tiếp chuyện. Nàng thực chán ghét Bát muội này.
Bối Lan dấm dẳn một hồi không đuổi được, lại khiến Phùng Bạch Thảo ô ô khóc, Gia Hỷ cau mày, đành phất tay cho vào.
Phùng Bạch Thảo khóc như chết cha mất mẹ, uất ức:
- Tỉ tỉ, cứu muội...muội...là...hoài...thai!
Gia Hỷ hời hợt, đã có gan trèo lên người Tây Định Vương, sao hiện tại không đến tận phủ hắn đòi công đạo. Ngày xưa Phùng Gia Hòa còn được một cái Cơ thiếp ở Thịnh Vương phủ cơ mà!
- Vốn muội đã biết trước những chuyện này không có kết cục tốt đẹp! Tứ muội đã là một vết xe đổ, không ngờ muội cái tốt không theo cái xấu lại học! Hiện tại còn muốn ta làm thế nào?
Phùng Bạch Thảo quệt ngang nước mắt:
- Tỉ, tỉ để muội gặp được Tây Định Vương! Vương gia gặp muội sẽ nhớ đến muội!
Gia Hỷ thực buồn cười, Tây Định Vương thân là Tướng quân chinh chiến sa trường, hắn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-mac-tan-thiem-dai-mac-huong/2217661/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.