Hai mươi tám tháng chạp, Nam cương tràn ngập tuyết rơi, tuy rằng không quá lạnh như trong kinh, nhưng băng cũng đã đóng một lớp mỏng. Trước đó mấy ngày, toàn bộ dân chúng Đa Phiên đã theo kế sách của Thành Vương mà sơ tán. Tây Định Vương cũng theo ý Thành Vương hiện tại cũng bắt đầu rút quân, lên đường hồi kinh. Tuy vậy, vẫn chưa hề có động tĩnh viện binh triều đình, nửa phần đều phải dựa vào Viêm quân.
Triệu Tử Đoạn cùng binh sĩ đổ dầu lạc xung quanh đường phố, lại bôi thêm mỡ lợn khắp các ngôi nhà, công việc vốn không đơn giản, phải đảm bảo làm sao một lần liền đạt. Mất hết nửa ngày, khắp người đều nhơ nhớp mùi dầu khó ngửi, Triệu Tử Đoạn mới hoàn thành được. Lúc này, một thuộc hạ chấp tay đi đến:
- Thiếu giám, trong đám nữ nhân bắt giữ ở bộ tộc kia, có một thiếu nữ Đại Quốc, bị lạc từ nhỏ, biết chút ít tiếng nói chúng ta!
Triệu Tử Đoạn phủi vạt áo, không để tâm nhiều:
- Bao nhiêu tuổi?
- Mười hai!
Triệu Tử Đoạn nhàn nhạt nụ cười:
- Đưa vào Vương phủ đi, cùng là đồng hương, điện hạ không nỡ để tiểu cô nương đó trở thành binh kỹ đâu. Nhưng mười hai thì...chưa trưởng thành, viết nô tịch, làm cung nữ cũng tạm được!
Ngày hôm sau, Hoàn Nhan Viên Hạo chọn ra năm nghìn kỵ binh sức khỏe tốt nhất, lại phân phó kỹ lưỡng Phùng Hậu. Trời vừa hửng sáng, Hoàn Nhan Viên Hạo trực tiếp dùng số quân đó đánh thẳng vào cổng lớn thành Đa Ban.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-mac-tan-thiem-dai-mac-huong/2217602/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.