- Lâu rồi mới thấy cậu ăn mặc thế này. Đúng là muốn giết người mà, mình cảm giác chỉ đang làm nền cho cậu vậy - Minh Triết ủ rũ than phiền, ai bảo hắn có thằng bạn quá nổi bật như hắn làm gì
- Hừ... - Tử Thiên cười nhạt, chỉnh sửa lại cổ tay áo. Lấy chiếc đồng hồ bên tay cầm đeo vào
Khác hẳn với thường ngày, anh diện bộ vest màu gạch ướt, cà vạt thắt màu đen, đôi giày màu da bò trông anh giống người mẫu hơn là giám đốc của 1 công ty. Tóc anh được chải ngược, keo vuốt cứng. Cùng với nụ cười nửa môi đó, quả thực có thể đả thương người khác. Đến nỗi Minh Triết còn bị mê hoặc. Quả thật là đã lâu lắm rồi anh chưa nhận 1 bữa tiệc nào chính thức như vậy, làm cho suýt nữa người ta cũng quên mất dung nhan của vị giám đốc này
Tử Thiên vô tình dời mắt ra ngoài cửa sổ. Anh không biết tại sao mình lại đồng ý đến bữa tiệc cho giới thượng lưu vô cùng nhàm chán kia. Chỉ là để giết thời gian mà thôi. Đồng tử anh kéo theo 2 con người đang cùng nhau đứng trước bệnh viện. Vẻ mặt cô tươi cười rạng rỡ với Thiếu Tấn đến khiến anh cũng phải ghen tỵ
10h, Hạ Phong vừa đi dạo cùng Thiếu Tấn xong thì điện thoại reo inh ỏi, hơn nữa còn là số lạ. Cô e dè nghe máy. Giọng nói gấp gáp đến thở cũng không kịp của Minh Triết làm cô vô cùng hoảng sợ. Chỉ gật đầu vài cái như 1 cái máy, cô lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-khong-the-ngung-yeu-em/2355093/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.