Sau khi le lưỡi, ả nữ tỳ áo xanh nói với Diện Mẫn :
– Chị Mẫn à! Người này luyện được phép tà ma quái gở. Theo em nghĩ thì nên rước đại tỷ đến bắt và mới đặng, chị tính thế nào?
– Đâu có đặng! Chị đã bảo chúng ta phải bắt y đem về. Nếu mình không bắt được y thì mỗi đứa được thưởng một bạt tai nảy lửa. Kỷ luật là vậy, bọn mình đâu dám cãi lệnh đại tỷ.
Tiểu Phong nạt lớn :
– Đại tỷ của các ngươi là ai?
Diện Mẫn nói tiếp :
– Đại tỷ của bọn chúng tôi không có danh hiệu, bọn chúng tôi chỉ kêu là đại tỷ mà thôi!
Tiểu Phong nói :
– Bọn các ngươi hãy nói lại cho đại tỷ mình rằng, cái ả mà bị ta đánh trọng thương là tự ả chuốc lấy, ráng mà chịu chớ trách ta nỗi gì? Thôi bọn các ngươi hãy đi đi, đừng đứng sơ sớ mà khổ lây.
– Đi thế nào đặng nếu ngươi không chịu đi theo chúng tôi, thì bọn này chỉ còn liều mạng là chết sống với người.
Một ý nghĩ đã đến trong đầu Tiểu Phong. Chàng đưa mắt ngó Vu Toại một cái, giọng nói lạnh như băng :
– Vu Toại! Giờ đây ta để ngươi sống sót thêm giây khắc nữa. Ta còn mắc đi theo mấy cô này để xem cho biết đại tỷ của các cô là ai mà cứ nằng nặc đòi gặp cho thấy mặt ta. Có điều ta nói trước cho ngươi biết là ta sẽ thay thế Cây Đèn Ma lấy máu Kim Xà giáo rửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-huyet-lenh/2892943/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.