Liền theo mười luồng chưởng lực đánh xuống, tiếng rú thét thảm thiết vang dậy thấu đến mây xanh. Vô số bóng người bay rơi như lá rụng!
Quyết không phải là Tiểu Phong. Trái lại là người của “Địa bảo”!
Biến cố ấy xảy đến quá đỗi bất ngờ khiến tất cả những môn hạ của “Địa bảo” có mặt tại trận đều sợ hãi xám ngắt như tro. Bọn chúng lõ mắt nhìn thấy trước ngực đống thây ma nằm ngổn ngang trên vũng máu, đứa nào cũng có một ngọn liễu liệp phi đao đâm sâu xuống hơn phân nửa lưỡi!
Tiểu Phong cũng biến sắc nói thầm trong miệng một câu :
– Thì ra là Bắc Yêu.
Liền khi ấy có tiếng cười lạt hỏi :
– Bạn là người ở phương nào đến? Đã dùng ám khí giết người sao chưa chịu ra mặt?
Một tiếng cười lảnh lót. Một bóng người áo đỏ không khác ma quỷ phớt ra giữa chiến trường.
Nhìn qua một cái, Tiểu Phong thấy quả thật Bắc Yêu. Chàng lập tức móc một viên “Thiên Huyền hoàn” bỏ vào miệng nuốt luôn.
Bắc Yêu cười một tiếng lảnh lót như tiếng đờn, cất giọng oanh vàng thong thả nói :
– “Địa bảo” lừng danh trên giang hồ, mà đi dùng cái thủ đoạn ỷ đông bao vây một người, liên thủ, hợp sức tấn công, đâu phải là anh hùng hảo hán? Việc này phỏng lọt vào tai thiên hạ bên ngoài có phải là bị miệng đời chê cười mắng nhiếc không?
Gương mặt tươi cười như hoa nở của nàng làm cho năm trăm môn hạ “Địa bảo” đều mê mệt say sưa. Giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-huyet-lenh/2892897/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.