Tôi lật sang trang tiếp theo của nhật kí, trên đó có ghi ngày 10/8/20XX, tôi dám chắc rằng mấy con số này là do mẹ ghi hộ tôi, chứ năm đó tôi mới 6 tuổi, chữ số nhìn không thể trưởng thành thế này. Bên dưới phần ngày tháng là một bức tranh vẽ bằng màu sáp của tôi. Trong tranh có một nửa khung tròn màu vàng, phần bên dưới có mấy nét gạch màu cam, xung quanh còn có ba người que màu đen nữa. Tôi nheo mắt nhìn mãi mới hình dung ra những thứ ấy, cái vòng màu vàng là đống rơm, nét gạch màu cam là lửa, còn ba cái người que là tôi, thằng Tuấn và con Hằng. Nhà Hằng cách nhà chúng tôi hai con ngõ, mang tiếng con gái nhưng bất cứ trò nghịch ngợm nào của chúng tôi chỉ cần gọi thì nó sẽ có mặt.
...
Hôm ấy các nhà đều đã gặt hái và phơi rơm xong tất cả, nhà nào nhà nấy cũng đều có một đống rơm khô chất lên cao ơi là cao, có nhà thì để ở trong sân nhưng hầu hết đều chất ở ngõ. Thực ra cái dự tính đốt đống rơm này đã được một đứa trẻ con 6 tuổi như tôi lên kế hoạch từ lâu, chỉ là hôm nay nghe dự báo thời tiết nói là tầm chiều tối sẽ có mưa nên mới an tâm rủ thêm thằng Tuấn với con Hằng nữa.
Đống rơm may mắn được chúng tôi nhắm trúng là đống rơm nhà bà Tám. Bà Tám vô cùng không ưa đám trẻ con chúng tôi, chúng tôi gặp mà không chào thì hôm sau lập tức trở thành chủ đề nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-dinh/2554704/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.