“Anh sao rồi ?” Giọng nói của một người đàn ông xa lạ vang lên.
Băng Diễm mở mắt ra, tầm mắt dần dần rõ ràng. Là một gian phòng xa lạ, anh thế mà lại nằm trên một cái giường kỳ lạ, xung quanh đều là giá sách. Thứ duy nhất anh có thể chắc chắn là nơi này tuyệt đối không phải Đại Chu, có thể vẫn còn ở vùng đất Thần Tiên. Thê chủ nói đây là Trung Quốc, cũng có thể anh thật ra chưa tỉnh, vẫn đang nằm mơ.
“Anh đói bụng chưa ?” Người nói chuyện là một người đàn ông tuấn mỹ ôn hòa, tóc ngắn, mặc một cái áo tay ngắn kì lạ và quần dài, trang phục hoàn toàn không giống với em họ của thê chủ.
Anh ta là ai vậy?
Chỗ này là chỗ nào?
“Cổ họng anh có thể rất đau đến nói không nên lời, nhưng không sao, không cần nói. Nếu như anh muốn ăn cái gì, chớp mắt hai cái.” Đổng Thanh Hạo kiên nhẫn nói với bệnh nhân đặc biệt này.
Lời nói của người này rất dịu dàng, làm Băng Diễm ít nhiều bớt sợ hãi. Đúng là anh rất đói, nhưng anh thật sự có tư cách ăn sao? Anh thấp thỏm lo âu, cố gắng giãy dụa, xoay người quỳ trên mặt đất. Sau khi đầu gối tiếp xúc sàn nhà gỗ, anh phát hiện màu sắc hoạ tiết sàn nhà này giống trong phòng ngủ thê chủ, có một không hai. Anh thoáng an tâm, ảo tưởng, hẳn anh vẫn còn ở trong nhà thê chủ.
Người phụ nữ ưu tú như thê chủ, trong nhà có nhiều đàn ông hầu hạ là rất bình thường. Có lẽ người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-den-tu-nu-ton/1643804/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.