Băng Diễm cảm nhận được cảm giác đau đớn kịch liệt xa lạ xỏ xuyên qua thân thể, tim đập hơi chậm lại. Nhắm mắt lại, dù anh cố gắng thế nào cũng không mở ra được, một mảnh đen tối, cảm giác đau đớn không giảm đi, mờ mịt, phảng phất như anh đã lâm vào vũng bùn địa ngục, không cách nào thoát ra mà hít thở.
Là anh không đủ dịu ngoan, không đủ nghe lời, làm bạn của thê chủ giận dữ sao? Cho nên cô ta dung thứ hình cụ kì lạ… kia đánh anh sao?
Anh thật sự không muốn bị phụ nữ ngoài thê chủ đụng chạm anh như vậy. Chuyện tới nước này, anh phát hiện anh vẫn không làm được, không thể tuyệt đối phục tùng việc người phụ nữ kia thích anh làm. Là vì anh đọc sách biết chữ, cho nên có ý nghĩ của mình sao? Là anh mượn danh hiệu vận mệnh chi tử, nên nghĩ mình không giống người thường hả?
Anh nghĩ cái gì vậy? Cuối cùng anh cũng chỉ là một người đàn ông ti tiện mà thôi.
Trí nhớ quay lại, anh phải nhớ kỹ những thời khắc hạnh phúc bên thê chủ, nhưng tất cả đều biến mất, còn lại rõ ràng chỉ có đau đớn không ngừng, trên người và trong lòng đều không tránh khỏi đau đớn.
“Tiện nô! Lại lười biếng!” Tiếng chửi rủa và tiếng roi truyền vào tai Băng Diễm.
Những tiếng… này rõ ràng rất gần, nhưng lại như bay tới nơi khác, thần trí Băng Diễm đã hơi mơ màng. Tối hôm qua, sau khi huấn luyện với Ảnh Vệ, anh không chỉ bị ngoại thương, nội thương cũng vô cùng nghiêm trọng, trời đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-den-tu-nu-ton/1643803/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.