Bạch Tiểu Mễ xấu hổ đóng điện thoại lại, tiếng kêu gào thảm thiết của Trương Hiểu Ba vẫn còn âm vang không ngừng trong buồng thang máy. Nhìn Âu Dương Tấn rõ ràng lộ ra vẻ mặt có chút không bình thường, Bạch Tiểu Mễ cảm thấy bản thân rất cần giải thích một chút.
“Cái đó, tổng tài, Vương Nhạn có lẽ vẫn chưa nhận ra Trương Hiểu Ba. Hiểu lầm, hiểu lầm, ha ha…” Bạch Tiểu Mễ len lén trợn trắng mắt, mình đang nói gì vậy…
Âu Dương Tấn mở miệng lại hỏi cô một vấn đề khác: “Trương Hiểu Ba gần đây ở chung cũng mấy người vẫn ổn chứ?”
“Ổn.” Bạch Tiểu Mễ không rõ tại sao Âu Dương Tấn lại hỏi vấn đề này, “Trương Hiểu Ba vừa nghe lời vừa chăm chỉ, rất kính trọng bọn tiền bối chúng tôi. Người trong phòng đều thích em ấy.”
Bạch Tiểu Mễ nói mấy lời ngoài mặt, cửa thang máy mở ra. Âu Dương Tấn cái gì cũng không nói, cùng Bạch Tiểu Mễ đi ra đại sảnh, liền thấy Trương Hiểu Ba cực kỳ mất mặt đứng ngay giữa trung tâm khoảng đất trống trước cửa công ty, quả nhiên là ở trong một cái vòng tròn, 囧…..
Trương Hiểu Ba thấy Bạch Tiểu Mễ từ cửa lớn đi ra, như thấy được thiên sứ có cánh, vừa muốn kêu lên, bỗng nhiên một cảm giác sờn tóc gáy chạy dọc sống lưng. Chờ một chút, người đàn ông bên cạnh chị Tiểu Mễ… cư nhiên là Âu Dương Tấn?!
Sắc mặt Trương Hiểu Ba đầu tiên là biến trắng, sau đó lại biến đỏ, cuối cùng là xám xịt, lượng khí hít vào cũng ngày một mỏng manh. Chờ đến lúc Âu Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-den-tu-ngoai-hanh-tinh/199564/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.