Chỉ một câu nói với vài chữ cái đã khiến cả phòng lập tức rơi vào yên lặng một cách kỳ lạ, Lâm Mèo Con a một tiếng như vừa nhận ra họ không có nước, nó lập tức thất vọng không cam lòng gào lên.
"Thực ra mì xào giòn cũng rất ngon." Thẩm Trạch Đồng dịu dàng an ủi nó, anh ta không hợp với hình tượng ai hàng xóm ấm áp của Tiêu Tê nên chọn cho mình hình tượng tổng tài bá đạo. Thẩm Trạch Đồng đứng dậy nhéo vai Lâm Hổ, hào hùng nói: "Yên tâm, anh đây có cách!" Nói xong anh ta lấy ra nửa chai coca uống dở rồi dốc ngược vào nồi, Ân Hách thấy thế sắc mặt cũng thay đổi, tựa như vừa nhặt lại động lực để tự sát.
Tây Tư Diên ở phía sau đá anh ta một cú rồi xách ra nửa thùng đựng những chai nước khoáng nhỏ đang mở.
Hành động như vậy được cho là rất xa xỉ trong thời tận thế, nhưng với Ân Hách từ trước đến nay chỉ ở trong phòng nghiên cứu cơm ngon áo đẹp cùng với Lâm Hổ luôn tin rằng các anh luôn đúng thì không thể hiểu hết được hàm nghĩa trong đó. Cả bọn đói bụng cả đêm trong bụng chỉ có nửa chai nước có gas trông mòn con mắt, chỉ hận không thể biến thành Hồng Hài Nhi phun tam vị chân hỏa ra từ miệng để nấu nhanh hơn.
Mùi mì tôm dần lan tỏa khắp các ngõ ngách trong nhà, mùi thức ăn đậm đà mang lại cảm giác an toàn không gì sánh được. Mì Tiêu Tê chọn là vị thịt bò kho phổ biến, nước vừa sôi đã cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-dang-vo-so-hai/352852/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.