Nào biết sư phụ nhíu mày, thản nhiên nói: “Không phải chỉ là một tảng đá thôi sao.”
“Là Thạch ngọc, sao có thể là một tảng đá được.” Bích Dung kích động không thôi, thốt ra.
Thạch ngọc là bảo vật của Thường Vũ Sơn, nhưng lại vô cớ biến mất ở mấy vặn năm trước, sau đó tra ra được là bị sư tổ của Ma Giới sai người lấy đi mất. Thường Vũ Sơn chẳng qua chỉ là một môn phái tu tiên nho nhỏ, làm sao địch lại nổi Ma giới?
Nghe khẩu khí này là biết chịu đựng đã lâu rồi, thời gian trước đưa mỹ nhân đến Ma giới tìm hiểu, lúc này mới nghĩ ra biện pháp, để Mộ Hành cải trang lẻn vào Ma cung tìm tung tích của thạch ngọc.
Kết quả là vô cùng thất bại, còn suyt nữa đã đánh mất cái mạng nhỏ này.
Tiêu Mộ Thâm liếc mắt nhìn Bích Dung một cái, nhỏ giọng nói: “Bích Dung, chớ lên tiếng nữa.” Nếu người này là Ma tôn, lấy tu vi của bọn hắn mà nói sẽ không địch nổi. Hắn tuy rằng cũng mong muốn bảo vật một ngày nào đó được tìm về, nếu bây giờ Bích Dung chọc giận người này, chỉ sợ người chịu thiệt cuối cùng là nhóm bọn hắn.
Không thể xúc động.
Đường Táo là bằng hữu của Đào Đào và Tư Trúc, tuy chưa tiếp xúc nhiều, nhưng vẫn có thể thấy được đây là mọt tiểu cô nương lương thiện. Mà Ma tôn này lại coi trọng nàng như vậy, lấy phần giao tình này, việc trả lại bảo vật, còn có thể có đường sống quay về.
Chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-tao-ky/1989999/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.