Đường Táo tựa vào lồng ngực sư phụ, ôm ấp nóng ấm, làm cho nàng có cảm giác buồn ngủ. Trên đỉnh đầu là thanh âm của sư phụ, trầm thấp mà dễ nghe. Tuy rằng nàng không thấy được vẻ mặt của sư phụ, nhưng lại có thể tưởng tượng ra được vẻ mặt của hắn. Đường Táo cong môi, nhìn mặt hồ trước mặt, sóng vỗ nhè nhẹ, mặt nước lăn tăn.
Tâm ý của sư phụ sao?
Trước đây nàng chưa từng nghĩ tới. Đối với nàng mà nói, sư phụ là toàn bộ của nàng. Nàng đi theo bên người sư phụ, hầu hạ chiếu cố hắn, thay hắn nấu cơm canh thật ngon, buổi tối làm ấm giường thay hắn, còn có thể thuận lợi cọ tiên khí nữa.
Ở trong lòng của nàng, sư phụ vĩnh viễn là người cao cao tại thượng, cho dù trong thời gian qua, sư phụ bắt đầu cưng chiều che chở cho nàng, nàng cũng không dám ngỗ nghịch với sư phụ, càng không dám làm sư phụ tức giận. Nàng vẫn thật cẩn thận hiếu kính với sư phụ, chưa bao giờ nghĩ tới một ngày có cơ hội như thế này — sư phụ ôm lấy nàng, nói với nàng những lời như vậy.
—-nàng hiểu được.
Tiểu đồ nhi trong lòng im lặng, không nói gì. Trọng Vũ ôm nàng, cả cánh tay cũng không dám cử động nữa. Hắn chờ, chờ câu trả lời của nàng. Bảy vạn năm qua, đâu là lần đầu tiên hắn cảm thấy khẩn trương như vậy, một lòng mong chờ.
Chỉ là hắn khẩn trương cái gì? Người trong lòng ngực hắn bây giờ là tiểu đồ nhi của hắn.
Hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-tao-ky/1989997/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.