Edit: Tịnh Hảo
Trình Dự lập tức bước tới chỗ ghế sofa, ngồi đối diện Chu Lộc.
Chu Lộc không nâng mắt nhưng vẫn có thể phát hiện động tác của bóng người dưới ánh đèn.
Ánh mắt Trình Dự dừng lên người Chu Lộc, có thể cảm nhận được trong giọng nói vừa có vẻ quen thuộc vừa pha lẫn chút điệu như người ngoài: “Em đi London nhưng sao không liên lạc với anh?”
Hoàng Khả đứng ở bên bàn nhỏ, yên lặng đưa cafe cho Trình Dự, thân thiết chuẩn bị cho Chu Lộc một ly trà chanh.
Trình Dự nâng mắt, khẽ gật đầu, nói cảm ơn với Hoàng Khả.
Giọng của anh kéo về trạng thái vừa lễ phép vừa lịch sự.
Hoàng Khả vội xua tay, vừa nói “không có gì, không có gì” vừa vội vàng rời khỏi, trong lòng trống đánh bùm bụp.
Muốn chết sao! Hôm nay đột nhiên lại có hai anh đẹp trai đến đây!
Nghe nói cô gái kia mới là bà chủ thật sự của “Hàm răng ngọt ngào”, thế còn vị này thì sao? Nhìn qua hình như rất thân với bà chủ của bọn họ.
Hoàng Khả yên lặng chú ý tới động tĩnh ở ghế sofa.
Chỉ thấy Chu Lộc khép sách lại, cầm ly trà chanh lên uống, sau đó mở miệng.
Cách quá xa, Hoàng Khả không nghe thấy Chu Lộc đang nói gì.
Nhưng Trình Dự nghe xong lại dựa lên ghế sofa, mắt nheo lại, để lại một khe hở hẹp dài, giống như đang suy xét mức độ chân thực trong lời nói của Chu Lộc.
Chu Lộc nhìn anh, vẻ mặt thản nhiên, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-rang-ngot-ngao/1933462/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.