Phương Thành Tứ ngồi một mình trong căn phòng hình vuông. Căn phòng rất lớn, không có cửa sổ. Cả sàn nhà, tường và trần nhà đều là màu trắng tinh khiết. Thiết kế bên trong căn phòng rất đơn giản, trên tường treo sáu cái màn hình, xếp thành hai hàng, mỗi hàng ba chiếc.
Mỗi màn hình đều đang phát một đoạn video.
Trong video là hình ảnh Hà Điền Điền gặp các tình huống nguy hiểm. Hoặc là suýt bị xe ô tô chạy nhanh đâm phải, hoặc là suýt nữa bị biển quảng cáo đè lên người, hoặc là đang đi thang máy thì đột nhiên bị dừng…
Anh ta dựa lưng vào ghế, hơi mỉm cười, ánh mắt như đang thưởng thức các tác phẩm nghệ thuật.
Kính cong… Chuông cửa đột nhiên vang lên.
Phương Thành Tứ nói một câu “Mời vào”, cánh cửa cảm ứng tự động mở ra.
Người ngoài cửa mặc áo sơ mi và quần đùi đi biển, đi dép xỏ ngón, trang phục này có vẻ lạc lõng trong thời tiết mùa xuân ấm áp nơi này.
Phương Thành Tứ cũng không cảm thấy kỳ quái, nói với người kia: “Đến nhanh đấy.” Rồi nhìn về phía các màn hình treo trên tường, “Xem ra cậu rất để ý cô gái này.”
Người ngoài cửa chính là Hàm Quang.
Hàm Quang đút tay vào túi quần, từ tốn đi vào căn phòng màu trắng này. Phong thái của anh có vẻ buông thả, thậm chí còn có cảm giác cà lơ phất phơ, bước đi tự nhiên, lưu loát, không hề có cảm giác cứng nhắc của người máy.
Nụ cười của Phương Thành Tứ càng sâu sắc hơn.
Hàm Quang đi tới bên cạnh bàn, ánh mắt dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-quang/1795392/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.