Sáng sớm hôm sau, khi Hà Điền Điền tỉnh lại, đập vào mắt cô là khuôn mặt phóng đại của Hàm Quang.
Đầu óc cũng chưa tỉnh táo lắm, cô mê man chớp chớp mắt.
Tay của Hàm Quang khoác lên vai cô, ngón trỏ khẽ vân vê tóc cô, những sợi tóc rơi trên mặt làm cô thấy hơi ngứa.
Thấy cô mở mắt, anh nở nụ cười, lông mi nhấp nháy.
Cô nhìn anh, không kiềm chế được sự rung động trong lòng.
“Dậy rồi à?” Anh cười hỏi. Nói xong thì duỗi chân ôm lấy cô, chân nhẹ nhàng cọ cọ đầu gối cô, giống như an ủi lại giống như trêu trọc.
Phối hợp với động tác này là vẻ mặt muốn bao nhiêu dâm đãng thì có bấy nhiêu dâm đãng.
Lúc này Hà Điền Điền mới hoảng sợ nhận ra hai người bọn họ đều đang trần trụi ôm nhau trong chăn.
Tỉnh rồi, cô hoàn toàn tỉnh táo rồi.
Cô đỏ mặt, cẩn thận ngồi dậy quấn chặt chăn xung quanh rồi từ từ đứng lên.
Sau đó trừng mắt nhìn anh.
Chăn bị lấy mất rồi, Hàm Quang nằm trên giường như một con cá muối. Nhưng anh vẫn giữ được khí thế, hai tay đan vào nhau để sau gáy, ung dung nhìn cô: “Hà Điền Điền, có phải em quên là hôm qua em đã làm gì với tôi rồi không?”
Cô lại đỏ mặt quay đầu sang một bên.
Hàm Quang cười híp mắt, cố ý nói chậm lại, từng chữ từng chữ đều đang nhắc nhở cô: “Tối hôm qua, khi chúng ta ở trong bồn tắm, em làm tôi…”
“Anh câm miệng ngay!”
Anh ngậm miệng lại, rất bình tĩnh nói tiếp: “Sau đó, chúng ta lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-quang/1795391/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.